Đường Lang uốn éo cái đầu tam giác của nó, đôi mắt màu xanh nhìn chằm chằm năm con Đường Lang, nó lại cúi đầu nhìn Miêu Nghị dưới chân, dường như hơi chần chờ, bàn chân chậm chạp không đạp xuống.
Hai cây roi đánh năm con Đường Lang bay ra xa, Minh Đường Lang chậm rãi buông liêm đao xuống sau đó quay người lại.
Miêu Nghị ngạc nhiên, nhìn thấy phần bụng to lớn của Minh Đường Lang di chuyển qua đỉnh đầu của mình, hắn lo lắng mình bị Minh Đường Lang đè chết.
Hô! Bụi mù tung tóe, khí lưu cuốn động, Minh Đường Lang bay lên không đi tới bên ngoài Vạn Trượng Hồng Trần, nó lại quay về huyết vụ. Nó không thể ở bên ngoài Vạn Trượng Hồng Trần quá lâu, bởi vì lúc này là buổi tối nên mới có thể đi ra ngoài.
Năm con Đường Lang lại không thuận theo không buông tha, chúng vẫn chạy theo sau lưng Minh Đường Lang cắn loạn.
Minh Đường Lang không đáp lại chút nào, nó chỉ quay đầu nhìn năm con Đường Lang một lúc mới quay đầu tiến vào trong huyết vụ, thân hình khổng lồ biến mất.
Thẳng đến khi đã đi vào trong Vạn Trượng Hồng Trần, bóng đen biến mất sâu bên trong huyết vụ, năm Đường Lang mới bay trở về, có cảm giác dương dương đắc ý, chúng vui vẻ khi dọa Minh Đường Lang bỏ chạy.
Nhìn năm con Đường Lang giương nanh múa vuốt không ngừng khoe công lao, Miêu Nghị thỉnh thoảng nôn máu tươi cảm thấy dở khóc dở cười, hắn nhận ra Minh Đường Lang cho năm con Đường Lang mặt mũi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415849/chuong-1720.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.