Miêu Nghị phát lệnh:
- Lập tức trở về triệu tập đội ngũ bố trí hành động, nửa canh giờ sau mặt trời lên cao. Đến lúc đó đội ngũ bốn nội thành đều hành động, phải dùng tốc độ nhanh nhất, phải dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai càn quét tất cả cửa hàng trong danh sách, xuất phát!
- Vâng!
Bốn người lĩnh mệnh rời đi.
Trong đại sảnh chỉ còn một mình Miêu Nghị đứng tại chỗ.
Thẳng tới khi thống lĩnh khu đông phủ chiến giáp xuất động đội ngũ hành động, bỗng nhiên Miêu Nghị mở mắt ra, hắn đi vào trong đình viện, hắn nằm trên ghế tựa nhắm mắt dưỡng thần.
Bảo Liên hoảng hốt chạy vào trong đại điện, lập tức đến bên cạnh hắn bẩm báo:
- Đại nhân, Phục Thanh thống lĩnh điều động tất cả đội ngũ phủ thống lĩnh khu đông.
- Ân! Ta nghe rồi, không có việc gì! Đi rót trà cho ta.
Miêu Nghị phất tay.
Bảo Liên rót một chén trà nóng đưa cho hắn, Miêu Nghị mỉm cười nhìn nàng, nói:
- Ngươi đi theo ta đã nhiều năm, ngồi xuống đi, chúng ta trò chuyện.
Bảo Liên cũng ngồi xuống ghế gần đó, Miêu Nghị cười nói:
- Lần trước đáp ứng đi Chính Khí Môn nhưng không có thời gian, mong ngươi giải thích với Ngọc Linh chưởng môn một chút.
Bảo Liên gật đầu nói:
- Gia gia của ta cũng biết tình huống, Đại thống lĩnh có việc không thể thoát thân.
Miêu Nghị gật đầu, thở dài:
- Thời gian trôi qua thật nhanh! Nhớ năm đó chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415790/chuong-1693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.