Cho nên lúc trước nhận phong thưởng thì khá vui, cho rằng sau này muốn gì làm đó, nhưng vào hiện thực mới biết không thể nào làm theo lời Thiên Đế nói. Huyện quan không bằng hiện quản, phẩm cấp lên, đãi ngộ bổng lộc tăng lên, nhưng quyền thế thì không tăng chút nào. Cái gọi là quyền thế tức là quan chức có thực quyền, nếu không có thực quyền thì phẩm cấp của ngươi cao mấy cũng là giả, nói trắng ra là sắp xếp chức quan của ngươi thế nào vẫn nằm trong tay thượng ti. Ngươi dám vô lễ với thượng ti? Người ta tùy thời có thể điều ngươi đi, đẳng cấp thiên tướng bị đưa đi làm Thổ Địa cũng không hiếm.
Đi một chuyến khiến ba người hoàn toàn hiểu rằng phong thưởng của Thiên Đế làm rầm rộ là cho người ta xem, để người ta cảm thấy phong cảnh quá, ba người tin là thật thì mới ngốc.
Cũng không phải hoàn toàn không có ích lợi, ít ra Thiên Đế tự mình đặc xá cũng là vinh dự. Nếu người hành lễ sẽ khiến người cảm thấy ngươi đặc biệt tôn kính đối phương, trang trọng hơn người bình thường hành lễ, đây là ưu điểm.
Mấy vị khách sáo trước mặt mọi người một lúc.
Nhị tổng quản Lan Hương nói:
- Tổng Trấn đại nhân còn ở Hầu phủ chưa về, đặc biệt lệnh cho ta tối này bày tiệc khánh công ở Thủ Thành cung khao ba vị công thần thay người, chờ khi đại nhân trở về sẽ triệu kiến sau.
Ba người đồng ý:
- Cung kính không bằng tuân mệnh!
Miêu Nghị không kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415733/chuong-1666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.