Chợt hắn lại truyền âm với phu phụ hai người:
- Vong Ưu lâm tạm thời đừng trở về. Sau khi chúng ta rời đi, phu phụ các ngươi nên tìm nơi khác ẩn thân. Chờ tin tức của ta. nếu như ta còn sống trở về, nhất định sẽ giúp Thanh Mi lật lại bản án. Nếu như ta không thể còn sống trở về, nhị vị tự mình tìm tiền đồ đi. Bộ chiến giáp này coi như là một phần hoài niệm.
Phu phụ hai người im lặng, Ban Nguyệt Công lặng lẽ thu chiến giáp lại.
Mộ Dung Tinh Hoa và Từ Đường Nhiên vô thức nhìn nhau, đây thực sự là tặng sao? Đổi lại là bọn họ sẽ không xuất ra được thứ đồ vật quý giá như vậy.
Có lẽ là tâm tính bất đồng, Mộ Dung Tinh Hoa lại nhìn về phía Miêu Nghị, trong lòng thở dài một hơi. Cùng là nam nhân, vì sao lại khác biệt lớn như vậy.
- Hoàng Khiếu Thiên, ta nói lời giữ lời, ngươi được tự do.
Miêu Nghị đột nhiên nói với Hoàng Khiếu Thiên.
- Ha ha.
Hoàng lão đầu nhếch miệng cười cười, chắp tay nói:
- Chúc ba vị thống lĩnh thuận buồn xuôi gió, mã đáo thành công. Lúc đó tiểu lão nhi sẽ tới Thiên Nguyên tinh uống chén rượu mừng.
- Vậy ta đa tạ cát ngôn của ngươi vậy.
Miêu Nghị trịnh trọng gật đầu, nói:
- Cáo từ.
Dứt lời hắn triệu hồi Phiên Vân Phúc Vũ thú ra, bản thân thì phóng lên trời. Phiên Vân Phúc Vũ thú rít gào một tiếng đuổi theo, chở hẳn xé rách mây xanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415648/chuong-1622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.