Miêu Nghị phất tay quét dọn bệ đá, quay người cười nói với đối phương:
- Ta biết rõ ngươi đang lo lắng điều gì. Ngươi yên tâm, ta đã đồng ý với ngươi. Mặc kệ lần này khảo hạch có thành tích thế nào. Mặc kệ Đại thống lĩnh có thể giữ được vị trí của hắn hay không ta sẽ thỉnh cầu Đại thống lĩnh hỗ trợ giải quyết chuyện của ngươi.
Hắn đã nói như vậy, cho dù trong lòng Ban Nguyệt Công còn có nghi kỵ, thế nhưng cũng không tiện nói gì nữa. Không bởi vì thứ gì khác, bởi vì hắn cảm thấy Miêu Nghị có thể tin được.
Sau khi đào xong động quật, tâm tình Từ Đường Nhiên rất tốt, rốt cuộc cũng sắp xếp xong. Ít nhất tạm thời không cần lo lắng tới an nguy. Không ngờ hắn từ trong núi rừng làm được không ít món ăn dân dã, lại lấy rượu, mời mọi người cùng nhau thưởng thức.
Mãi tới một tháng sau, đợi tới lúc mọi người đã quen nơi này. Vào một áng sớm, Miêu Nghị rốt cuộc đi vào trong Cửu sơn liên châu, leo lên ngọn núi ở giữa chín ngọn núi, sau đó nhìn về phía xa, chờ đợi.
Tuy rằng máy móc tìm được địa điểm biểu thị trên tàng bảo đồ. Thế nhưng đứng trên đỉnh núi vẫn đắm chìm trong bóng đêm, Miêu Nghị có chút lo lắng. Lần trước tìm bộ chữ địa trong Đại Ma Vô Song quyết phí nhiều thời gian như vậy. Không biết lần này người tìm bảo tàng sẽ lại làm ra trò quỷ gì.
Trong lòng hắn hiện tại có vô số nghi hoặc, người làm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415614/chuong-1607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.