Thật tình không biết Miêu Nghị cũng không có biện pháp, không có thực lực đành phải động não, nếu có thực lực thì hắn chẳng dong dài làm gì, cứ giết cứ bắt là xong.
- Kỳ thật phu thê chúng ta đi chung với hắn không phải chuyện xấu, hắn đã có thể tìm tới nơi này. Khó bảo toàn người khác của Thiên đình không tới nơi này, chúng ta nên đi cùng hắn tránh né mới tốt.
Thanh Mi cảm thán.
- Là đạo lý này, bảo trọng!
Hoa Hồ Điệp cảm thán cáo từ.
Có mấy lời nàng không dễ nói. Bởi vì trong nội tâm nàng hiểu rõ, trừ đám người Miêu Nghị biết rõ Thanh Mi ở chỗ này, những người khác chưa hẳn biết rõ. Nguyên nhân rất đơn giản, tin tức do nàng tiết lộ, thân phận nàng cũng bất đắc dĩ, dù nàng có giao tình với hai người nên còn chiếu cố tình cảm. Giao cho Miêu Nghị lại khó nói, nàng nghĩ muốn đám người Miêu Nghị biết khó mà lui, vạy thì việc này không liên quan đến nàng, tiếp theo có Ban Nguyệt Công ở đây, nàng xem chừng đám người Miêu Nghị chưa chắc dám tới, tu vi còn bày ở đó, mà Ban Nguyệt Công có thực lực Kim Liên cửu phẩm không nói chơi.
Nhưng mà nghìn tính vạn tính, nàng không tính ra Miêu Nghị có năng lực khác người như thế, tu vi Kim Liên nhất phẩm cũng dám chạy tới tìm Ban Nguyệt Công đòi người, còn bắt cóc cả phu thê hai người, nàng cũng không biết nên nói cái gì mới tốt, hết lần này tới lần khác nàng không thể giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415590/chuong-1595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.