Trong bữa tiệc Vân Tri Thu chiếu cố mỗi người, mọi người cười cười nói nói, hào khí không tệ, có hương vị người một nhà.
Sau đó Vân Tri Thu bảo Miêu Nghị lưu này qua đêm, Miêu Nghị bảo ngày mai đến, hôm nay vẫn kiên trì theo nàng đi về trong địa đạo.
Lúc quay về động thiên phúc địa trong Vân Dung Quán, Miêu Nghị lại múc nước và tháo trang sức cho Vân Tri Thu, còn cởi áo nới dây lưng cho nàng, cuối cùng lại chà lưng bóp vai, không giống như với Hoàng Phủ Quân Nhu, hắn hầu hạ thật cẩn thận.
Kết quả Vân Tri Thu hưởng thụ nhưng trầm mặc, sau khi hầu hạ nàng mặc trang phục trong nhà, hai người cùng thưởng thức trà trong đình viện, Vân Tri Thu nói:
- Hôm nay ngươi có chút không bình thường, có phải chuyện khảo hạch rất nguy hiểm? Đi sợ... Không về được?
Miêu Nghị không phải lo lắng việc này, mà là trong nội tâm áy náy không biết nên làm thế nào mới tiêu tan, ôm nàng vào lòng, nói:
- Không lo lắng chuyện khảo hạch là giả, ta nhiều năm qua huyết chiến vô số trận lớn nhỏ, đã sớm tập mãi thành thói quen, cũng không sợ gì. Lần này phải đi trăm năm, thời gian trăm năm không gặp ngươi, chuyện trong nhà tại Đại Thế Giới, Tiểu Thế Giới đều rơi vào người một nữ nhân như ngươi, cảm thấy có chút xin lỗi ngươi!
chuyện này nửa thật nửa giả nhưng phát ra từ chân tâm.
Vân Tri Thu co người rúc vào trong ngực hắn, cười nói:
- Ngươi ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415554/chuong-1577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.