Mấy người kia cũng gật đầu, Thiệu Đăng Nghiễm lên tiếng nói:
- Vậy thì, Ngưu huynh, trên người ta còn có chút chuyện, không tiện ở lâu. Ta cáo lui trước.
- Ta cũng đi cùng.
Bộ Liên Trung phụ họa.
Một đám người bỏ cuộc giữa đường, đều không muốn chọc vào phiền phức, đều ra vẻ có việc phải đi. Miêu Nghị lại giữ chặt bọn họ:
- Các vị đại ca đã tới, ít nhiều cũng nên cho tiểu đệ một chút mặt mũi nha. Người ta vừa mới khai trương, các vị đại ca tùy tiện mua chút đồ trang sức về đi.
Đây là kiếm tiền cho bản thân mình, sao Miêu Nghị lại không tích cực cho được?
- Không phải chứ?
Từ Đường Nhiên rụt đầu, yếu ớt nói:
- Ngưu huynh, nơi này thứ rẻ nhất cũng trăm vạn hồng tinh, đồ chơi này cũng là nữ nhân ưa thích, đối với tu luyện cũng không có chỗ tốt gì. Trong mắt nam nhân không có ý nghĩa, chúng ta mua làm gì?
- Lần trước các vị đại ca đều có thu hoạch, giúp đỡ chút đi.
Miêu Nghị chắp tay nói với mấy người.
Sáu vị đồng liêu cảm thấy nhức răng, sớm biết như vậy có đánh chết bọn họ cũng không tới gom góp náo nhiệt. Một trăm vạn hồn tinh có thể đổi được mười khỏa Tiên Nguyên đan. Vì một cái trang sức mà ném mười khỏa Tiên Nguyên đan đi. Đây chẳng khác nào là ăn no rửng mỡ cả.
- Năm đó trang sức của Chính Khí tạp hóa phô được nữ nhân yêu thích thế nào chắc hẳn chư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415449/chuong-1525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.