Lời này quá mức câu dẫn người khác, làm cho bụng dưới Miêu Nghị nóng lên, vô thức nhìn vưu vật bên cạnh mình.
Kết quả lại gặp phải ánh mắt châm chọc của Vân Tri Thu. Hắn lập tức ho khan hai tiếng, lật tay đưa một khối ngọc cho nàng:
- Tuy rằng tổn thất thảm trọng, nhưng mà cũng không phải không có thu hoạch gì. Ta cho nàng một kiện lễ vật.
Nữ nhân đối với hai chữ lễ vật từ trước tới nay đều cảm thấy hứng thú. Nàng lập tức nhận lấy rồi nhìn qua.
Đại Ma Vô Song quyết, Địa.
Sáu chữ này vừa đập vào trong mắt, hai mắt Vân Tri Thu lập tức trợn lớn, vẻ mặt khó có thể tin nổi, lập tức ngẩng đầu nhìn qua Miêu Nghị:
- Cái này...
Miêu Nghị gật đầu, lúc này mới nói tình huống tầm bảo ra một lượt.
Nghe xong Vân Tri Thu kinh hỉ vô cùng, lập tức ôm hắn cường bạo:
- Phu quân tốt, thực sự là phu quân tốt của thiếp...
- Đừng nóng vội, còn một kiện lễ vật khác nhất định nàng cũng rất ưa thích.
Miêu Nghị lại lấy ra một khối ngọc, nhét vào trong tay nàng, nói:
- Nhìn xem.
Không phải là thứ gì khác, mà là khế ước của cửa tiệm này. Phản ứng của Vân Tri Thu sau khi xem xong không cần phải nói. Có thể nói là mặt mày hớn hở, mừng rỡ như điên, nàng vỗ ngực nói:
- Không sợ nữa rồi, có cơm ăn rồi, không sợ không nuôi nổi đám tiểu thiếp của chàng nữa. Cửa tiệm này giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415430/chuong-1514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.