Ngọc Hư chân nhân cười khổ nói:
- Đây là phần của ngươi, ngươi lấy cũng là thuận lý thành chương. Chúng ta không bị ảnh hưởng gì. Ngược lại Chính Khí môn chúng ta làm cho Cư sĩ chịu thiệt rất nhiều. Những chuyện khác chúng ta không giúp được gì. Lại nói, kinh doanh tạp hóa phô này cũng là bởi vì muốn kiếm chút tiền lợi. Thế nhưng chúng ta tuyệt đối không ngờ dùng phương thức kinh doanh mới mẻ chưa từng có trong giới tu hành kia lại khiến cho người ta đỏ mắt. Đây gọi là thất phu vô tội hoài bích có tội.
- Lời nói cảm tạ ta không nói nhiều.
Miêu Nghị chắp tay tạ ơn đối phương rồi lại nói:
- Về sau ta muốn tiến lên quả thực cũng cần những tài nguyên tu luyện hiện tại. Vậy ta không khách khí nữa. Chân nhân, còn một vạn tám ngàn ức còn lại, cho ta một vạn khỏa Tiên Nguyên đan, lại đưa ta tám ngàn ức Hồng tinh.
- Được.
Ngọc Hư chân nhân gật đầu:
- Nhưng mà hiện tại còn không được, chỉ sợ phải đợi một ít thời gian thì những thứ này mới tới được.
- Được. Ta có việc đi trước một bước. Khi nào đồ tới chân nhân thông báo cho ta một tiếng là được.
- Chuyện này Cư sĩ yên tâm.
- Còn có chuyện nữa. Người nào nuốt cổ phần tạp hóa phô, xin chân nhân sau đó đưa lên một phần danh sách cho ta.
Ngọc Hư chân nhân cả kinh:
- Cư sĩ, ngàn vạn lần không nên lỗ mãng. Những người kia ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415423/chuong-1510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.