- Hỏi nhiều như vậy làm gì? Không phải tới nơi sẽ biết hay sao?
Miêu Nghị không nói nhiều.
Sau một đoạn thời gian, khi lần đầu tiên nhìn thấy tinh môn, Bát Giới và Yêu Nhược Tiên khiếp sợ. Vân Tri Thu đã từng nghe nói qua cũng trợn mắt nhìn. Chỉ thấy Miêu Nghị xuất ra kim toa, một đám quang mang nhanh chóng bành trướng, bao phủ bọn họ, trong nháy mắt xuyên thủng qua lỗ đen kinh khủng kia. Khi quay đầu lại ba người giật mình, lỗ đen kia không ngờ lại biến mất không thấy.
Yêu Nhược Tiên vội hỏi trên tay Miêu Nghị là pháp bảo gì. Bát Giới thì hỏi lỗ đen vừa rồi là thứ gì. Bởi vậy có thể nhìn ra được lực chú ý của hai người khác biệt thế nào. Người luyện bảo như Yêu Nhược Tiên thì chú ý bảo vật, người bình thường như Bát Giới thì chú ý những thứ kỳ quái.
Miêu Nghị vẫn không nói gì như trước.
Trực tiếp xuyên qua một đạo tinh môn cuối cùng, đi vào cảnh nội đại thế giới, Miêu Nghị mới nói rõ đáp áp.
- Cái gì?
Yêu Nhược Tiên nghẹn ngào.
- Trời.
Bát Giới khiếp sợ.
- Đại thế giới? Vu hành giả bảo đại ca dẫn đệ tới Đại thế giới này sao?
Hai mắt Vân Tri Thu sáng ngời nhìn qua bốn phía, rõ ràng cũng rất là kích động. Đây là chỗ mà lục thánh tha thiết ước mơ nha. Nhưng mà nàng cũng không có nhìn ra có chỗ nào khác biệt từ bốn phía. Vẫn là tinh không mênh mông, vũ trụ thần kỳ quả thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415326/chuong-1462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.