Hồng Trần Tiên Tử au mày, nàng cảm nhận nam nhân này toát ra sự bất đắc dĩ.
Nguyệt Dao luống cuống nửa quỳ dưới đất, vuốt lưng hắn sốt ruột hỏi:
- Sao vậy đại ca? Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Đừng làm ta sợ.
Miêu Nghị thở dài thườn thượt, hai tay mạnh lau mặt, cười tươi đứng dậy vuốt khuôn mặt Nguyệt Dao cũng đứng lên theo mình.
Miêu Nghị mỉm cười nói:
- Không có gì, ta thuận miệng nói vậy thôi. Đại ca không miễn cưỡng ngươi, chỉ cần ngươi ở đây sống vui vẻ là được rồi.
Được Miêu Nghị vuốt mặt làm Nguyệt Dao hơi đỏ mặt, chu môi nói:
- Đại ca hứa cưới ta và sư tỷ, nếu đại ca cưới hai chúng ta thì chẳng phải là chúng ta có thể danh chính ngôn thuận đi theo đại ca sao?
Hồng Trần Tiên Tử câm nín, giơ tay xoa trán tràn đầy bất đắc dĩ.
Miêu Nghị nghẹn lời, sao anh đầu còn nhớ chuyện này.
Miêu Nghị cười gượng:
- Đừng nói bậy bạ, đại ca đã cưới một tẩu tử cho ngươi. Phải rồi, sao nghe tẩu tử của ngươi nói ngươi không quá thân mật với nàng, có chuyện gì?
Mặt Nguyệt Dao lạnh lùng nói:
- Nàng không phải tẩu tử của ta, ta không thừa nhận!
Miêu Nghị cười nói:
- Đây là sư phụ của ngươi tự mình ban hôn, nếu ngươi không vừa lòng thì đi tìm sư phụ của ngươi lý luận đi.
- Đại ca chơi xấu với ta đúng không?
- Không nói nữa.
Miêu Nghị giơ tay đẩy Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415264/chuong-1432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.