Lôi đình mưa móc đều là thánh ân, An Như Ngọc nức nở nói:
- Tạ sư tôn thành toàn!
An Như Ngọc biết sư phụ làm vậy là đã cho nàng mặt mũi nhiều rồi, chờ tới lúc nữ nhi gả đi mới xử lý hai phu thê bọn họ coi như chừa chút mặt mũi cho nữ nhi. Không xử lý trượng phu và đệ đệ của nàng cùng lúc, chỉ trao đổi vị trí xem như cảnh cáo, thế này đã là giơ cao đánh khẽ.
Mục Phàm Quân đột nhiên thi pháp triệu hoán:
- Tông Trấn, Nguyệt Dao!
Thanh âm xuyên thấu ra ngoài Cửu Thiên cung.
Tông Trấn, Nguyệt Dao chạy nhanh tới, liếc An Như Ngọc quỳ dưới đất lau nước mắt thì thầm kinh ngạc, không biết sư tỷ phạm lỗi gì.
Tông Trấn, Nguyệt Dao song song đứng lại, chắp tay chào:
- Sư tôn!
Mục Phàm Quân nói:
- Nguyệt Dao, đi cấm địa hậu sơn kêu đại sư huynh của ngươi đến gặp ta!
Nguyệt Dao kinh ngạc nhưng nhanh chóng đồng ý, bước nhanh rời đi.
Rất nhanh Hô Diên Thái Bảo diện bích tư quá trong cấm địa chạy lại, thấy An Như Ngọc quỳ dưới đất thì thầm lấy làm lạ.
Hô Diên Thái Bảo nặng nề quỳ xuống:
- Đệ tử mang thân tội khấu kiến sư tôn!
Mục Phàm Quân lên tiếng:
- Đứng lên hết đi.
Hô Diên Thái Bảo, An Như Ngọc quỳ dưới đất liếc nhau, cùng bò dậy đứng thẳng.
Mục Phàm Quân nói:
- Thái Bảo, bắt đầu từ hôm nay ngươi tiếp nhận công việc của Như Ngọc, lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415257/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.