Trên cửa sổ đặt một chậu kiểng tinh xảo, phu nhân tuyệt sắc Tần Tịch của gã đang nhặt cây kéo cắt tỉa lên, không biết tại sao kéo rớt xuống đất.
Phong Bắc Trần xòe năm ngón tay hút cây kéo lại. Tần Tịch nghiêng đầu nhìn Phong Bắc Trần, từ từ đứng dậy, khuôn mặt vẫn hờ hững, vĩnh viễn không dao động.
Phong Bắc Trần đến gần đặt cây kéo trên cửa sổ, nhíu mày hỏi:
- Sao vậy phu nhân?
Tần Tịch lại cầm kéo lên, biểu tình thản nhiên nói:
- Không có gì, lỡ tay cắt gãy một nhánh cây, rất đáng tiếc.
Phong Bắc Trần nghe vậy lắc đầu, phát hiện nữ nhân này tính cách ngày càng cô độc, không quan hệ việc đúng đắn, tỉa mấy cái bồn lọ mà cũng làm lớn chuyện.
Nhưng nói đi phải nói lại, người càng tính toán nhiều thì càng hậu viện không yên, có phu nhân như vậy ở trong nhà thì không cần lo gì hết. Đây là việc tốt với Phong Bắc Trần, bớt lo, nên cũng đặc biệt yêu thương Tần Tịch.
Phong Bắc Trần mỉm cười an ủi:
- Sai thì kệ nó đi, trên đời vốn không có gì hoàn mỹ, có chút sai sót chưa hẳn là chuyện xấu.
Phong Bắc Trần nhìn chậu kiểng, không nhìn ra chỗ nào tỉa tốt chỗ nào cắt xấu, nhưng nữ nhân này cứ thích chăm sóc mấy thứ đó thì gã cũng không cằn nhằn gì thêm. Phong Bắc Trần tùy tiện an ủi mấy câu rồi chắp tay sau lưng xoay người đi.
Tần Tịch nhìn ngoài khung cửa sổ, thì thào:
- Tần Vi Vi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415208/chuong-1406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.