Miêu Nghị bất đắc dĩ thở ra, đối với nữ nhân này hắn là vừa yêu vừa hận. Có nàng ở thì không cần lo việc nhà, nàng sắp xếp tất cả gọn gàng giúp ngươi, hoàn toàn có thể làm đại lão gia. Cộng thêm nàng là vưu vật trong nữ nhân, mùi vị chăn gối rất sướng. Nhưng nếu không hợp ý nữ nhân này thì sẽ nổi trận lôi đình.
Bảo Miêu Nghị thỏa hiệp mọi điều với Vân Tri Thu, làm nam nhân sợ lão bà thì hắn không cam lòng chút nào, rất mất mặt. Nhưng Miêu Nghị luôn bị Vân Tri Thu nắm gắt gao, lão bà mình liều mạng cưới về hóa ra là cọp cái, thật không chịu nổi.
Miêu Nghị thi pháp điều khiển tinh linh thông báo là không chạy xa, đang nghiên cứu huyết liên, sắp về ngay.
Miêu Nghị cất đi tinh linh, buông tiếng thở dài, nhưng nhìn huyết đan thì tinh thần lại phấn khởi. Luyện hoá gần nửa ngày có vẻ như huyết đan chẳng chút phản ứng chứng minh linh khí ẩn chứa trong đó siêu khổng lồ.
Miêu Nghị cất huyết đan, lắc người mấy cái lao ra khỏi đường hầm quanh co, hắn lơ lửng trên cao nhìn sắc trời đã tối đen. Miêu Nghị giang hai tay nhanh chóng bay về.
Miêu Nghị đáp xuống cửa cung, chưa kịp kêu Nho Sinh đã nhanh chóng cho hắn vào, không quên nhắc nhở:
- Vừa rồi phu nhân tìm đại nhân khắp nơi.
Trong đình viện ngoài điện, Vân Tri Thu phong phạm mẫu nghi thiên hạ kéo váy dài đi tới đi lui. Vân Tri Thu thầm lo mình ép Miêu Nghị quá đáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415177/chuong-1390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.