Miêu Nghị đến gần Kính Anh và Kính Lạc. Hai người ngừng quét sân, hơi ngạc nhiên vì Miêu Nghị đột ngột xuất hiện. Hai người bình thường dĩ nhiên không có quyền biết Miêu Nghị ở đâu, chỉ biết rằng lâu rồi không gặp Miêu Nghị.
Kính Anh và Kính Lạc cùng hành lễ:
- Đại nhân!
Miêu Nghị nghi hoặc hỏi:
- Cánh tay của các ngươi sao vậy?
Hai người hiểu ý của hắn.
Kính Anh cung kính đáp:
- Là phu nhân phục hồi giúp chúng ta, phục hồi nói đó là chuyện đại nhân đã hứa thì phu nhân sẽ thực hiện lời hứa thay đại nhân!
Miêu Nghị hỏi:
- Các ngươi còn muốn giết ta không?
Hai người nhìn nhau.
Kính Anh nói:
- Chúng ta đã bẩm với phu nhân, nguyện suốt đời quét sân cho đại nhân, bình yên sống qua cuộc đời này.
Miêu Nghị gật gù, mắt nhìn hướng đại điện nghị sự, mơ hồ nghe thanh âm truyền ra.
Miêu Nghị hỏi:
- Trong đại điện nghị sự làm gì vậy?
- Đang lúc tuế chước, phu nhân triệu tập các điện chủ họp bàn.
Kính Anh trả lời:
- Ta đi thông bẩm với phu nhân biết đại nhân trở lại!
Miêu Nghị thế mới phát hiện mình về không đúng lúc, gặp ngay tuế chước.
Miêu Nghị giơ tay ngăn lại:
- Không cần!
Miêu Nghị lặng lẽ đến bên ngoài đại điện nghị sự nghe lén một lúc. Giọng Vân Tri Thu ung dung bình tĩnh mà êm tai từ bên trong truyền ra, tình hình ngay ngắn trật tự, không cần Miêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415138/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.