Lần này Từ ma ma học ngoan, nàng tự mình đi Chính Khí tiệm tạp hóa tìm gặp Miêu Nghị, nói thẳng:
- Cư sĩ, Hoàng Phủ chưởng quầy ở chỗ của ta, mời cư sĩ đi uống trà.
Miêu Nghị ném một câu:
- Không đi! Có chuyện gì kêu nàng tự mình đến!
- Ôi chao ơi, Từ ma ma xin ngươi đấy. Ngươi không nể mặt Hoàng Phủ thì cũng nên nể ta một chút đúng không? Ta không đắc tội Hoàng Phủ chưởng quầy nổi, Thiên Hương lâu vào Nam ra Bắc bán nghề luôn gặp kẻ lỗ mãng, nếu không được Hoàng Phủ chưởng quầy quan tâm đôi chút thì trong sạch của Tuyết Linh Lung sớm bị người ta phá rồi. Không có đầu bài Tuyết Linh Lung trấn thì cả đám người Thiên Hương lâu ăn gì, uống gì? Hoàng Phủ chưởng quầy lên tiếng, ta không dám không nghe.
Từ ma ma ôm cánh tay Miêu Nghị áp vào ngực mình, nàng đã bất chấp:
- Ngưu gia nể mặt giùm đi. Nếu Ngưu gia có hứng thú thì Từ ma ma ngủ một đêm với ngươi cũng được, có thành ý chưa?
Miêu Nghị vội rút tay ra khỏi ngực Từ ma ma, giật mình kêu lên:
- Cái này cũng được? Chắc Từ ma ma không phải xuất thân từ thanh lâu đi?
Từ ma ma vuốt đồ trang sức cài trên mái tóc, ngượng nghịu nói:
- Người trẻ tuổi rất có ánh mắt, thế mà cũng nhìn ra được, chắc là khách quen trong thanh lâu? Thời trẻ Từ ma ma ta đây đúng là từng trong thanh lâu, lớn tuổi không sống được nữa nên đổi nghề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415125/chuong-1365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.