Vào trong đình ngồi xuống, Hoàng Phủ Quân Nhu buồn cười hỏi:
- Ngươi lấy cái gì chứng minh rằng ngươi thích ta?
Miêu Nghị phất tay ra hiệu bưng trà lên.
Miêu Nghị ngồi một bên lập tức đẩy hộp quà tới trước như đang nói đây chính là chứng minh.
- Cái gì vậy?
Miêu Nghị mở hộp quà:
- Quà tặng cho nàng!
Một cái vòng cổ bảo thạch sáng lấp lánh hiện ra, hắn tiện tay mua trên đường. Miêu Nghị có trang sức Đông Quách Lý luyện chế nhưng thứ đó có thể bán với gía tốt hơn, tặng cho nữ nhân này rất lãng phí.
Hoàng Phủ Quân Nhu lấy ra ngắm nghía rồi ném trở lại, thuận tay đóng nắp hộp, vỗ bồm bộp hỏi cắc cớ:
- Chỉ bằng vào cái này đã chứng minh ngươi thích ta?
Miêu Nghị hỏi ngược lại:
- Vậy Quân Nhu muốn ta chứng minh thế nào? Có muốn ta trực tiếp cưới nàng không?
Hoàng Phủ Quân Nhu nói:
- Ngươi mơ xa quá. Ta đã lĩnh giáo cái gọi là thích của ngươi rồi, ngoài miệng nói thích nhưng xuống tay hố ta không chút ngại ngần, có ai thích giống ngươi không? Nếu thật sự thích thì đến làm việc giúp ta, Quần Anh hội quán sẽ không bạc đãi ngươi, ở chung lâu biết thích hợp hay không rồi nói cưới ta cũng không muộn, ngươi thấy sao?
- Ài, Chính Khí môn đối xử không tệ với ta, ta không thể thấy sắc quên nghĩa. Nếu ta là loại tiểu nhân này thì Quân Nhu đã không vừa mắt ta đúng không? Phải rồi!
Miêu Nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415117/chuong-1361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.