- Chẳng lẽ mặt mũi Đức Minh đạo trưởng thật vô dụng sao?
Lời này làm Đức Minh im lặng, hắn cũng ý thức mặt mũi của mình trong mắt Hoàng Phủ Quân Nhu không đáng tiền.
Hoàng Phủ Quân Nhu khẽ giật mình kịp phản ứng, nội tâm mắng thầm, gia hỏa này cố ý châm ngòi ly gián, ngươi cũng nói yêu thích ta? Có người yêu thích ta như vậy sao?
Nhưng mà Đức Minh là khâu trọng yếu trong kế hoạch của nàng, giá trị Đức Minh vượt xa một ngàn tỷ hồng tinh, nghĩ lại vẫn không nên để Đức Minh thất vọng đau khổ, cuối cùng thở dài:
- Nếu là mặt mũi của Đức Minh chưởng quầy, cũng chỉ cần Đức Minh chưởng quầy nguyện ý bảo đảm cho ngươi, ta cũng không còn gì để nói.
Miêu Nghị lập tức chắp tay cảm tạ Đức Minh.
Đức Minh khôi phuc tinh thần, hắn phát hiện mình vừa rồi nghĩ nhiều, kỳ thật Hoàng Phủ Quân Nhu vẫn chiếu cố mặt mũi của hắn, một ngàn tỷ hồng tinh đấy, mặt mũi cũng không nhỏ, hắn nói:
- Cư sĩ, kỳ thật ta cảm thấy ngươi mua Bát Phương Trận không bằng đổi Tiên Nguyên Đan đề cao tu vi.
- Ha ha, hảo ý đạo trưởng ta tâm lĩnh, ta cần dùng nó, mong ngươi thành toàn.
Miêu Nghị dứt lời lấy ngọc giản ra viết vào đó, cũng đóng pháp ấn giao cho Đức Minh.
Đức Minh cũng ký pháp ấn vào chứng nhận và giao cho Hoàng Phủ Quân Nhu xem xét.
Hoàng Phủ Quân Nhu xác nhận mới thu vào vòng tay trữ vật.
- Các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415086/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.