Miêu Nghị có phần không thích những nghi lễ rườm rà, hắn như con trâu bị kéo đi, lúc hắn gần kiệt sức liền nói với bà chủ:
- Bà chủ, ta đi tu luyện đây, ngươi ở đây xem là được, ngày đại hôn ngươi nhắc nhở ta, ta làm theo là được.
Gần đây bà chủ vô cùng tích cực bảo hắn đi tu hành, lần này xem như thông suốt, hắn không ngờ vừa nói câu này đã chọc bà chủ nổi giận.
- Ngưu Nhị, ngươi có ý gì? Đời này lão nương chỉ gả cho ngươi một lần, ngươi dám qua loa? Có phải ngươi có được ta sớm nên không quý trọng? Lão nương cảnh cáo ngươi, việc này ngươi dám qua loa thì cả đời đừng hòng chạm vào ta.
Hắn chưa từng thấy nàng tức giận như vậy. Miêu Nghị kinh sợ, cười khan nói:
- Ta không có ý này, ta chỉ cảm thấy Mục Phàm Quân không có hảo tâm gì cả. Chúng ta cần thiết phối hợp như vậy không?
Bà chủ tức giận nói:
- Ta bất kể nàng có hảo tâm hay không, chỉ xử lý hôn lễ tốt là được, ngươi dám lười biếng thử xem, lão nương không bỏ qua cho ngươi đâu.
Miêu Nghị vội vàng chắp tay nhận lỗi:
- Đừng nóng giận đừng nóng giận, vì đoạt ngươi ta liều sống liều chết, sao lại sợ chút phiền toái này, ta chỉ lo lắng mục đích của Mục Phàm Quân mà thôi. Nếu ngươi không ngại, ta sẽ toàn lực phối hợp.
Nghe hắn nói đến việc liều sống liều chết đoạt nàng về, nhớ ngày đó Miêu Nghị suýt nữa mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414998/chuong-1302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.