- Ta quen ngươi thời gian không ngắn, cũng ở chung với nhau, hơn nữa ta cũng phân tích tính cách của ngươi, ngươi là người hữu dũng hữu mưu, cũng có thủ đoạn, đây là nguyên nhân ngươi có thể bò lên nhanh như thế. Còn nữa, ngươi làm việc cực kỳ gọn gàng mà linh hoạt. Từ xưa đến nay nói là làm, thế nhưng mà ngươi chỉ có mưu mà không có lược, có thể làm đại sự, muốn làm thành đại sự có phần quá sức, dễ dàng chỉ lo trước mắt, gặp chuyện nguy hiểm sẽ làm trước nói sau, không quá bận tâm hậu quả lâu dài, như thế lâu dài sẽ tạo cho ngươi nhiều phiền phức hơn trước, một ngày nào đó sẽ có thời điểm ngươi ứng phó không nổi. Đương nhiên, đây chỉ là ta quan sát, bởi vì ta chưa chính thức ở chung với ngươi lâu dài, có lẽ chỉ là phán đoán phiến diện.
Miêu Nghị khó chịu nói:
- Vốn chỉ là phán đoán phiến diện của ngươi thôi, nếu ta không mạo hiểm, có thể đi đoạt ngươi?
Bà chủ hỏi lại:
- Ngươi không đoạt ta, ta sẽ ở bên cạnh ngươi như bây giờ?
- Được được được, nói thế nào đều là ngươi có lý.
- Ngưu Nhị, có phải ta nói thẳng quá nên ngươi tức giận hay không? Không đến mức đó nha? Ngươi làm quan tại Tiên quốc không tính là lớn nhưng không biết nghe lời thật? Bình thường có phải nghe lời lấy lòng quá nhiều hay không?
- Ta nói Vân Tri Thu, ngươi cho rằng ta không biết nghe lời thật?
Trong lời Miêu đại quan nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414982/chuong-1293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.