Kim Quang nghi ngờ nói:
- Đây chẳng phải là thứ lần trước trong Lưu Vân Sa Hải ngươi lấy ra cho xem sao? Nếu ta không nhớ lầm thì ngươi nói là dược liệu phụ luyện chế Tiên Nguyên đan.
Miêu Nghị gật đầu nói:
- Đúng vậy! Nhưng lần này ta đi đại thế giới một chuyến mới biết thứ đó đúng như Kim Tả Sứ nói, là hột, nhưng không phải hột bình thường mà là hột loại tiên quả. Ta thấy một mảng lớn vườn trái cây trong đại thế giới, bên trong trồng vạn gốc cây ăn quả, trên cây mọc đầy tiên quả, xem đúng là diệu không thể tả.
Mấy người trợn to mắt nhìn Miêu Nghị nói bốc phét, nửa tin nửa ngờ, nhưng mắt sáng lấp lánh kiềm lòng không đậu mơ màng.
Phục Thanh hỏi:
- Ăn tiên quả đó vào có lợi gì không?
Miêu Nghị nói:
- Tiên quả đó ba ngàn năm mới nở qua, ba ngàn năm kết trái, ba ngàn năm mới chín. Ăm một trái bằng mười viên Tiên Nguyên đan. Hàng vạn gốc cây ăn quả, mỗi cây mọc đầy tiên quả, các ngươi có thể tưởng tượng trái trong vườn cây đó tương đương bao nhiêu viên Tiên Nguyên đan không?
Mấy người hai mặt nhìn nhau, mắt tràn đầy kinh diễm.
Ưng Vô Địch hỏi:
- Ngươi có từng hái một trái thử mùi vị chưa?
Miêu Nghị lắc đầu nói:
- Bên trong có thiên binh thiên tướng trấn thủ, đâu dễ tùy tiện hái được, bằng tu vi của ta càng khó mà với tới, bởi vậy ta mới tìm các vị.
Mấy người nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414915/chuong-1260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.