Miêu Nghị nhìn lại bàn tay Hoàng Phủ Quân Nhu xòe ra, nghi hoặc hỏi dò:
Chưởng quầy làm gì vậy?
Hoàng Phủ Quân Nhu nói:
- Trang sức ngươi tặng ta đâu? Mãn Thiên Tinh, không phải nói tặng cho ta sao? Đưa đây.
- Cái đó...
Miêu Nghị ấp úng một lúc cuối cùng ngồi thẳng người, chính khí hùng hồn nói:
- Đã bán đi.
Hoàng Phủ Quân Nhu gặn hỏi:
- Bán thứ tặng cho ta rồi?
Miêu Nghị nói:
- Ta vốn định tặng cho chưởng quầy, nhưng nàng quên là lúc đó nhất quyết không chịu lấy sao? Nên ta phải bán đi, không thì ta là nam nhân giữ nó lại để cài trên đầu sao?
Tuyết Linh Lung bưng tách trà nghe vậy cười khẽ nhe hàm răng trắng đều.
- Bán cho ai?
- Ha ha, chưởng quầy biết rõ còn cố hỏi, gây động tĩnh lớn như vậy ta không tin chưởng quầy không biết. Bná cho Hạ Hầu Long Thành thống lĩnh khu tây thành.
- Ngươi dám lấy ta làm ngụy trang kiếm tiền!
- Không có!
- Vậy một ngàn vạn Hồng Tinh là sao?
- Hắn muốn mua, ta không chịu bán. Vốn đồng ý với Từ ma ma sẽ tặng miễn cho chưởng quầy, ai ngờ tên này ném tiền ra, lên giá tiền đến một ngàn vạn, ta không bán mới là đồ ngốc. Ngẫm lại dù sao chưởng quầy không cần nên bán, sao tự dưng nói là ta lấy chưởng quầy làm ngụy trang bán ấy tiền?
Miêu Nghị đứng dậy:
- Hoàng Phủ chưởng quầy làm vậy là không tốt, mới rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414883/chuong-1244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.