Nhưng thái độ của đối phương quá kém, Miêu Nghị hỏi chuyện đàng hoàng mà người ta hằn học đáp lại, hắn giận. Miêu Nghị lạnh lùng nhìn Hồng Liên lục phẩm trên trán đối phương, đứng yên tại chỗ.
Tu sĩ áo trắng nhướng mày, cười khẩy nói:
- Như thế nào? Cố ý muốn cản đường ta phải không?
Phía không xa một tu sĩ bạch y chạy đi tìm khắp nơi bay đến, trán lóe sáng ảo ảnh Kim Liên nhất phẩm.
- Vĩnh Hiển, có chuyện gì?
Người được gọi là Vĩnh Hiển giơ tay chỉ vào Miêu Nghị:
- Vĩnh Thành sư huynh, tiểu tử này dám cản đường của ta!
Tu sĩ Kim Liên được gọi là Vĩnh Thành lạnh lùng liếc qua Miêu Nghị, giữa trán hắn đã bôi bùn Linh Ẩn nên một chốc không nhìn ra tu vi của hắn thế nào.
Miêu Nghị có cái miệng, không phải đối phương nói gì thì là cái đó.
Miêu Nghị lạnh nhạt nói:
- Ta khách sáo hỏi đường nhưng sư đệ của ngươi mở miệng đã kêu ta cút đi, chẳng lẽ còn muốn đánh nhau?
Vĩnh Thành thấy Miêu Nghị khí độ ung dung bình tĩnh, xem liền biết là người quen ở trên người khác. Nhìn đối phương không hề sợ hãi, Vĩnh Thành không biết Miêu Nghị sâu cạn.
Vĩnh Thành quay đầu trừng sư đệ:
- Sư đệ, bỏ đi, bây giờ không phải lúc gây sự, đừng làm lỡ việc chính.
Vĩnh Thành kéo Vĩnh Hiển rời đi, lúc đi Vĩnh Hiển độc ác trừng Miêu Nghị.
Miêu Nghị quay đầu nhìn, tiếp tục bay tới trước, thỉnh thoảng thấy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414829/chuong-1218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.