Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
An Như Ngọc lườm Miêu Nghị:
- Lần này ngươi gây ra chuyện lớn như vậy, nếu không phải ta cầu tình trước mặt Thánh Tôn thì ngươi nghĩ ngươi còn đứng ở đây được sao? Nói đi, ngươi và bên Tinh Túc Hải là sao? Tại sao đám lão yêu quái đi Lưu Vân Sa Hải ra mặt giúp ngươi? Ngươi phải kể rõ chuyện này, nếu không kể rõ ràng thì có thể qua một lúc nhưng không trốn được cả đời, cực kỳ bất lợi cho tương lai của ngươi. Trong mắt Thánh Tôn không chứa được một hạt cát, ngươi hiểu ý của ta không?
An Như Ngọc ngữ điệu nhẹ nhàng như trưởng bối tâm sự với vãn bối nhưng làm Miêu Nghị nổi da gà.
Miêu Nghị hiểu ý của An Như Ngọc. Nếu không làm rõ được việc này thì dù Mục Phàm Quân không động hắn cũng sẽ mắt lạnh bàng quan, sớm muộn gì cũng sẽ tính sổ với hắn, việc này không dễ cho qua.
Miêu Nghị cũng biết sớm muộn sẽ có người hỏi việc này nên đã chuẩn bị lời kịch.
Miêu Nghị khẽ thở dài:
- Thật ra việc này phải nói từ lúc ta làm nội ứng trong Phong Vân khách điếm Lưu Vân Sa Hải, có lần cùng lão bản nương của khách điếm đi Nam Cực Băng Cung chúc thọ, trong thọ yến lần đó quen Kí Chủ tứ phương của Tinh Túc Hải.
An Như Ngọc có nghe về đại thọ hai mươi vạn năm của Nam Cực lão tổ, biết Kí Chủ tứ phương cũng đi dự. An Như Ngọc không rõ tại sao Miêu Nghị và Kí Chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414817/chuong-1213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.