Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
Phía ngoài Phong Vân Khách Sạn, ngược lại cũng không tụ tập người quan sát nào, đa số người đều là núp rất xa ở trong nhà đất chú ý tình huống của bên này. Loại địa phương này tính cảnh giác của mỗi người đều cao, sẽ không xuất hiện tình hình một đám người lúc nào cũng có thể vây xem náo nhiệt ở bất cứ chỗ nào. Như vậy rất dễ lộ hành tung,sẽ không quá an toàn.
Trong đại sảnh lộn xộn, thợ mộc lần này có chuyện có thể làm một cách chính thức rồi. Các loại bàn ghế bị đánh hỏng đều là nghề kiếm sống của hắn.
Tiểu nhị tại trù phòng tạm thời đều bị kéo đi ra hỗ trợ dọn dẹp. Mà Dương Khánh và bọn người Vũ Quần Phương bị dẫn tới bên trong phòng bếp.
Đầu bếp dời cái ghế đặt ở phía sau lưng Lão Bản Nương. Lão Bản Nương ngồi xuống, xách váy lên ngồi bắt hai chân tréo nguẫy, vừa đoan trang quyến rũ, lấy trà do thợ đá đưa tới, nhấp một hớp, thuận tay trả lại cho thợ đá, liếc mắt xem xét Vũ Quần Phương, điềm đạm nói:
- Nhị đương gia, Phong Vân Khách Sạn ta rượu ngon thức ăn ngon chiêu đãi, không có làm cái gì thật có lỗi với ngươi chứ? Vì cái gì gây sự ở tại khách điếm của ta? Hay là khi khách điếm của ta dễ khi dễ?
Vũ Quần Phương buông bỏ tay đỡ Trình Diệu Uy ra, giao cho con gái trông coi, chắp tay nói với Lão Bản Nương:
- Lão Bản Nương minh giám, bọn chúng tôi tuyệt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414755/chuong-1182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.