Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
Tên này coi như to gan lớn mật, lúc này còn dám quang minh chính đại đi ra, nếu để cho Ngọc Hư chân nhân và Ngọc Luyện chân nhân biết dược, chắc chắn sẽ bóp chết hắn.
Mấu chốt không gan lớn cũng không được, nếu đợi mấy tên này trở về vị trí bảo vệ..., hắn hoài nghi mình có thể không bình yên rời khỏi nơi này, đến lúc đó cho dù không trộm đồ cũng nói không rõ ràng. Đầu tiên hắn vào bằng cách nào ba tên kia không biết, nếu làm không tốt thành tự bào chữa, có thể giết hắn diệt khẩu.
Ba tên biển thủ sợ hết hồn, thân thể run rẩy, khó khăn xoay người lại, nhìn thấy Miêu Nghị mọi người mở to hai mắt nhìn. Lão đầu mập run run đôi môi hỏi:
- Ngươi là ai?
Trong mắt ba người mơ hồ nổi lên hung quang, Miêu Nghị nhìn thấu ba người này dám giết người diệt khẩu. Một khi giết người diệt khẩu, cho dù làm ra động tĩnh cũng có thể gài tang vật lên trên đầu hắn, nói hắn tự tiện xông vào nơi đây mới tru diệt hắn, đến lúc đó cái chết của hắn cũng xem như vô ích.
Nhưng Miêu Nghị cũng không phải là người bình thường, thản nhiên phủi tay áo:
- Muốn giết người diệt khẩu sao? Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, các ngươi cộng dồn lại cũng không phải là đối thủ của ta. Ta là bằng hữu của sơn thần nơi đây, mới từ Thiên đình tới, vốn định tới đây đi thăm một chút, ai ngờ tìm người giữ cửa dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414680/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.