Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
Hai sư huynh đệ họ nhìn nhau, nghĩ rằng nghe thì có vẻ như câu nói này của Miêu Nghị cũng có chút đạo lý.
Nhưng mà, sư huynh Bảo Trữ không khỏi có chút lo ngại nên hỏi:
- Tiền bối, làm như thế có vẻ như không ổn lắm thì phải?
Miêu Nghị chép miệng hai tiếng rồi lắc đầu mà đáp:
- Ta nói này, có phải là hai người các ngươi không có đầu óc không vậy, ta vừa mới nói rồi, nếu như những đệ tử của Chính Khí Môn xuống núi để lịch duyệt cũng đều giống như hai người các ngươi vậy thì sợ là sẽ chết sạch từ lâu rồi. Ta hỏi các ngươi, nếu các sư huynh đệ đồng môn có tu vi ngang ngửa với các ngươi mà gặp phải thành hoàng và con xà yêu lúc nãy, thì các ngươi cảm thấy bọn họ còn có thể sống sót được sao?
Hai người họ lắc đầu, Bảo Tín đáp:
- E rằng rất khó khăn.
Miêu Nghị chắp hai tay sau lưng.
- Cái gì mà nói là “e rằng” hả? Chắc chắn là không sống nổi đâu, một chưởng của con xà yêu lúc nãy có thể đập chết hai đứa ngươi, ta đảm bảo các ngươi không có khả năng nào chống lại đâu. Ta hỏi các ngươi tiếp, chẳng lẽ chỉ có hai người các ngươi xui xẻo, cứ xuống núi là có thể gặp phải cường địch à, những sư huynh đệ đồng môn khác của các ngươi khi xuống núi để lịch duyệt thì không gặp phải sao?
Bảo Trữ trầm ngâm rồi đáp:
- Hẳn là hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414637/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.