Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
Miêu Nghị khẽ gật đầu đã hiểu rõ, xem ra pháp lực yêu quái không thấp. Lại hỏi:
- Không phải còn có sơn thần thổ địa sao?
Con trai Lưu lão hán lại thấp giọng nói:
- Vô ích thôi. Sau đó đã tìm đến môn thần, nhưng vẫn không có kết quả.
Trong thôn không nhiều nhà lắm, đi một vòng cũng không mất nhiều thời gian, sau nửa thời thần, Bảo Ninh và Bảo Tín đi thu thập chứng cứ nổi giận đùng đùng đã trở lại, phía sau còn một đám thôn dân với khuôn mặt đầy mong đợi.
- Tiền bối, nơi này yêu nghiệt chưa trừ, thiên lý khó dung! Chúng tôi lập tức lên núi tìm!
Bảo Ninh trầm giọng chắp tay nói.
- Làm theo lời các ngươi đi.
Miêu Nghị gật gật đầu, hắn đúng là có chút không quen khi bị một đám thôn dân như vậy vây quanh.
- Ai muốn dẫn đường?
Bảo Tín quay đầu lại hỏi đường, một đám thôn dân vội lùi về sau.
Cuối cùng chỉ có mình Lưu lão hán dẫn đường.
Trong tiếng long câu chạy rầm rầm, Miêu Nghị ngồi ở phía sau vỗ vỗ vai Bảo Ninh,
- Các ngươi chạy chậm một chút, lão nhân gia không chịu được lắc lư.
Lưu lão hán ngồi phía sau Bảo Tín đúng là đã bị long câu với tốc độ hung mãnh doạ sợ rồi.
Lưu lão hán cũng không biết yêu quái ở nơi nào trong núi, liền hỏi Bảo Ninh vị trí của miếu thổ địa.
Trên một đường nhỏ trong núi, đã tìm được toà miếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414633/chuong-1125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.