Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
Hai đạo sĩ nhìn nhau cười một tiếng, nhưng ánh mắt nhìn về phía Miêu Nghị có chút không nói nên lời, phát hiện ra vị tiền bối này thật xa xỉ, áo gấm đắt tiền không nói, đồ dùng ăn uống lấy ra đều là kim ngân, hai người hâm mộ nhất chính là nhẫn trữ vật trên ngón tay Miêu Nghị, cái này còn đáng tiền hơn cả vàng.
Bất quá hai người cũng sảng khoái, Bảo Tín thuận tay từ trên đùi rút ra một chuỷ thuỷ sắc bén, lau qua loa trên quần áo, rồi nhanh chóng cắt thịt chó trên mâm thành từng miếng.
Miêu Nghị nhíu nhíu mày, thầm nghĩ quần áo ngươi có khi còn bẩn hơn cả chuỷ thủ đấy, đánh nhau trên mặt đấy lăn qua lăn lại, không lau còn đỡ, càng lau càng bẩn.
Hắn bây giờ chính là cơm ngon áo gấm rồi, ăn cũng toàn ăn đồ tốt, những đồ bẩn người bên dưới cũng không dám đưa tới cho hắn. Bất quá hắn cũng xuất thân từ đường phố, điều chỉnh tâm lý một chút liền không có vấn đề gì.
Bảo Ninh cầm đèn, kéo cái bấc đèn cao lên chút cho sáng hơn, chỉ thay đổi ít mà trong phòng sáng hơn trông thấy.
Một mâm lớn đầy thịt chó thơm ngào ngạt đã thái được đẩy tới giữa bàn, Bảo Tín đưa tay mời:
- Tiền bối nếm thử xem mùi vị thế nào.
Miêu Nghị cầm đũa gắp một miếng, nhai một lúc, gật gật đầu nói:
- Vị khá khác biệt, thơm, mùi vị không tệ.
Bảo Tín cười hắc hắc, cùng Bảo Ninh nâng chén,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414627/chuong-1121.html