Loại chuyện như vậy sao có thể đáp ứng loạn được, ngươi có làm ám hiệu như thế nào đi nữa cũng vô dụng! Miêu Nghị lạnh nhạt nói:
- Ngũ Gia, ngài đang nói đùa chứ?
Nếu như không gặp Lão Bản Nương trước đó, hắn không chừng thật sự sẽ bị sắc đẹp của Hồng Trần Tiên Tử làm cho rung động, nhưng hôm nay trong lòng đã có nơi có chốn, cộng thêm quyền thế giờ này nhìn mỹ nữ đã không có cảm giác gì nữa rồi, cung nữ trong cung của hắn người nào không phải là mỹ nữ lựa chọn từ hàng ngàn hàng vạn người mà ra, đã không dễ dàng bị sắc đẹp làm cho rung động nữa rồi. Huống chi hắn là con người ở trên tình cảm nam nữ không đến mấy phức tạp, từ nhỏ đến lớn đối với chuyện này cũng đều lãnh đạm, không có tâm địa gian giảo gì, trong lòng chỉ có một vị trí là đất trống dành cho tình cảm mà thôi, người tới trước thì chiếm trước, có sự chuyên tâm nhất trí là đủ lắm rồi, không có tâm tư đi chiếm nhiều như vậy. Nếu như không kết hợp thêm lão tam, hắn có lẽ còn có thể suy tính, dù sao Hồng Trần Tiên Tử là một sự mộng tưởng thủa thiếu thời của hắn, cưới về coi như là thực hiện giấc mộng của mình, sở dĩ không ngại cưới trở về làm tiểu thiếp, gắn kết vào lão tam thì hắn tuyệt đối sẽ không làm.
- Nguyệt Dao, ngươi đi ra hậu viện tránh một chút, ta và hắn đơn độc nói chuyện một chút.
Hồng Trần đứng dậy cắn môi đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414556/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.