Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
Thế mới nói, người không biết rõ thật tình thì đều không nghe ra chút ý tứ gì khác...
Có khách ở đây, Miêu Nghị cũng không có biện pháp yên tâm để tu luyện. Vào lúc này, đã đưa tiễn Bành Ngư rồi, Ổ Mộng Lan cũng đã trở lại sau khi lượn lờ giữa vùng non nước bốn phương.
Miêu Nghị bảo người chuẩn bị biệt viện ổn thỏa cho nàng, nàng lại xua tay mà nói:
- Không cần đâu, ngươi cứ tùy tiện chuẩn bị cho ta một gian nhà ngang giữa cái hậu cung này là được rồi.
Miêu Nghị cảm thấy khó hiểu, hỏi:
- Mạnh tỷ có việc à?
Ổ Mộng Lan cười lạnh nói:
- Ta không có việc gì, chỉ là muốn khiến Hoắc Lăng Tiêu khó chịu một chút, ngươi cũng chớ giả vờ cái huynh đệ tình thâm gì đó ở trước mặt ta, đừng có nói là ngươi không biết ý đồ của Hoắc Lăng Tiêu khi đến đây. Ta cứ ở nơi này, hắn không đi thì ta sẽ không đi, để ta xem hắn lôi kéo làm quen với ngươi như thế nào.
Miêu Nghị cười khổ không nổi, hỏi:
- Mạnh tỷ, làm sao mà ngươi cứ gây khó dễ cho hắn thế?
Hắn rất tò mò về vấn đề rốt cuộc là giữa Ổ Mộng Lan cùng Hoắc Lăng Tiêu đã xảy ra chuyện gì.
Ổ Mộng Lan hỏi:
- Thế nào? Hay là không chào đón ta ở trong cung của ngươi hả?
- Đâu có đâu có.
Miêu Nghị vội vàng xua tay, trong tẩm cung này có không ít nữ quyến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414503/chuong-1057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.