Vạn Yêu Thiên.
Bên ngoài một cung điện rộng lớn cổ xưa có đại môn đóng chặc, Cơ Mỹ Mi an tĩnh đi từ đàng xa tới, đi từ quảng trường rộng lớn bằng phẳng tới, đi tới dưới mười hàng bậc thềm lên trên cung điện, rồi leo tới dưới mái hiên trước cửa cung điện, chậm rãi quỳ xuống trước cửa chính đang bbị đóng chặt.
Im lặng rất lâu sau đó, Cơ Mỹ Mi lớn tiếng nói:
- Cha, con gái thật xin lỗi cha, con gái sai rồi!
Dứt lời cúi đầu dập đầu, bịt một tiếng xuống mặt đất.
- Cha, con gái thật xin lỗi cha, con gái sai rồi!
Lại dập mạnh đầu xuống đất.
- Cha, con gái thật xin lỗi cha, con gái sai rồi!
Lại tiếp tực dập mạnh đầu xuống đất.
- Cha, con gái thật xin lỗi cha, con gái sai rồi!
Dập mạnh đầu đánh bịch xuống đất lần nữa.
Cứ nhận sai một tiếng, dập mạnh đầu đánh bịt một tiếng, mười lần, trăm lần, ngàn lần, hơn vạn lần, từ sáng sớm đến hoàng hôn, không có sử dụng pháp lực để phòng ngự, máu tươi trên trán chảy ròngròng.
Dường như không được người bên trong tha thứ, sẽ một mực dập đầu đến chết ở chỗ này.
- Cha, con gái thật xin lỗi cha, con gái đã sai!
Sáng sớm hôm sau, thanh âm của Cơ Mỹ Mi đã lộ ra một chút yếu ớt, ánh mắt ảm đạm, máu tươi đã nhiễm đỏ hai gò má, nhiễm đỏ vạt áo.
- Ai...
Trong đại điện truyền đến một thở dài trầm trầm và thật dài:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414489/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.