Chương trước
Chương sau
(*) Số chương lệch nhưng nội dung liền mạch

- -------------------------

Người ở bên trong này đều không phải là người ngu, ai cũng có thể nhìn ra được là Miêu Nghị không muốn buông bỏ quyền lực.

Nhưng mà bên trong số đó, chấp sự Trúc Thượng Pha cùng Yến Tử Thu trong bụng có chút chán ngấy rồi. Chúng ta là tử liên tu sĩ mới xoay sở có được cái chúc Chấp Sự của Ngọc Đô Phong Kim Điện, ngươi là một Hồng Liên nhất phẩm tu sĩ mà cũng như vậy không nói gì, trên tay còn nắm địa bàn của hai điện, đây không phải là chôn vùi thui chột nhân tài người ta rồi sao?

Nhưng mà không có biện pháp, lần này Miêu Nghị liên tiếp lập được công lớn, trước đó giết Bạch Tử Lương, Quân sứ đã nói trọng thưởng, sau khi vào Linh Lung Bảo Tháp, Thiên Ngoại Thiên tam gia cũng nói là công lớn, có công không thưởng cũng không nói được, ai kêu vào khi vào Linh Lung Bảo Tháp hai người không chủ động xin đi, mà Miêu Nghị người ta thì lại làm đẹp cả mặt mũi trong ngoài cho Quân sứ làm chi. Nói trắng ra là phần công lao này là người ta lấy mạng ra mà đổi, ngươi có ý kiến cũng đều vô dụng.

Nơi này sau khi lĩnh chỉ tạ ơn, một đám người liền lui xuống. Bá Ngôn cùng mọi người rất không nói nên lời, xem ra là không có chuyện gì của chúng ta, chẳng qua là đến để làm nền mà thôi, đến để làm kẻ chứng kiến thế thôi.

Một đám người sau khi đi ra khỏi hậu cung, Bá Ngôn cùng mọi người lúc này mới mạnh ai chúc mừng Miêu Nghị, trong lòng đều cảm thấy vô cùng chua chát.

Lúc này phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm của Tình cô cô:

- Miêu hành tẩu xin dừng bước!

Mọi người quay đầu lại nhìn, Miêu Nghị chắp tay nói:

- Đại cô cô có gì chỉ giáo?

Tình cô cô cười khúc khích:

- Cung chủ có chỉ cho ngươi.

- Miêu Nghị nghe chỉ.

- Cung chủ pháp chỉ, ban Trấn Nhâm điện, Trấn Quý Điện điện chủ Miêu Nghị chính thức kiêm nhiệm Mộc Hành cung Hành tẩu.

- Ách...

Miêu Nghị không nói nên lời, trước kia là treo hư chức, lần này là đùa thật rồi, lúc này mới chắp tay nói:

- Miêu Nghị tiếp chỉ.

Bên cạnh ba vị Hành tẩu cùng sáu vị chấp sự đều sắp hâm mộ đến chảy nước miếng rồi. Cái này quả thật là quá hỏa rồi, còn để cho người ta sống nữa hay không đây, quả nhiên là vừa nhập vào pháp nhãn của cao tầng, lập tức quan vận hạnh thông a!

Tình cô cô giao ngọc điệp bổ nhiệm cho hắn, lại hỏi:

- Miêu hành tẩu hiện giờ là muốn đi đâu?

Miêu Nghị cười nói:

- Tự nhiên là trở về địa bàn của mình.

Tình cô cô cười nói:

- Miêu hành tẩu có phải đã quên mình bây giờ còn thân kiêm chức vị Thần Lộ chấp sự hay không, giờ này pháp giá của Quân sứ ở chỗ này, ngươi không theo hầu hạ có phải là có chút không nói được hay không? Cung chủ bảo ngươi quay lại hầu.

Xoay người đưa tay, bảo hắn cùng nàng trở về.

- Ách... Cảm tạ Đại cô cô nhắc nhở.

Miêu Nghị quay đầu lại lập tức chắp tay nói với đám người Bá Ngôn:

- Chư vị đi trước! Chuyện uống rượu xin hẹn ngày khác.

- Vô sự vô sự!

Một đám người cố nặn ra nụ cười đáp trả hắn, vốn là đã nói bài tiệc ăn mừng cho hắn, bây giờ người ta muốn đi hầu hạ cạnh Quân sứ rồi, đâu còn có thể quan tâm đến bọn họ.

Nhìn theo bóng lưng Miêu Nghị rời đi, Trang Hữu Văn đột nhiên thở dài một tiếng:

- Không ngờ rằng chuyến này thật ra thì thành toàn hắn, tiền đồ vô lượng a!

Bá Ngôn cũng hít hà nói:

- Quân sứ cho phép hắn thân kiêm hai điện, người hơi có chút nhãn lực đều hiểu, Miêu Nghị đây là nhập vào pháp nhãn của Quân sứ. Quân sứ đây là muốn coi hắn là thân tín mà trọng điểm bồi dưỡng a, thừa dịp lúc hắn tu vi thấp dùng trọng ân lung lạc, cho hắn tài nguyên để mau sớm đề cao tu vi. Một khi tu vi lên cao rồi, sợ là vị trí chủ nhân của một cung trốn không thoát rồi vậy.

Thượng Lưu Hoan có chút ghen tị nói:

- Cung chủ trả lại còn châm dầu vào lửa cho hắn, bộ không sợ hắn cánh cứng rồi gây nguy hiểm cho vị trí của mình sao?

Bá Ngôn xùy một tiếng:

- Dựa vào quan hệ giữa cung chủ cùng Quân sứ, cung chủ cần kiêng kỵ cái này sao?

Quay đầu lại lại chỉ vào Trang Hữu Văn lắc đầu:

- Lão Trang, cơ hội có thể đi cùng Quân sứ ra ngoài cũng không phải là ai cũng có thể đụng tới. Cung chủ không gọi hai chúng ta, thật vất vả lắm mới tận dụng cơ hội này cho ngươi, ngươi lại không biết biểu hiện tốt một chút, nếu là ngươi nguyện đi vào cái Linh Lung Bảo Tháp gì kia, làm sao lại để cho Miêu Nghị hắn giành riêng cái tên đẹp trước hết chứ. Sợ là cái vị trí Ngọc Đô Phong Kim Điện Chấp Sự này sẽ là của ngươi rồi. Buồn cười là ngươi có cơ hội tốt như vậy mà không biết nắm chắc, giờ này hâm mộ không không có ích gì?

- ...

Trang Hữu Văn không lời gì để nói, ai biết a, lúc đó tình huống như vậyy ai muốn đi vào bên trong Linh Lung Bảo Tháp chứ. Ngay cả Miêu Nghị là do tự bản thân mình cũng bị ép đi vào, vì cái này còn trở mặt cùng Tử Lộ Quân sứ Âu Dương Quang nữa chứ.

Nhưng mà Trang Hữu Văn tự suy nghĩ một chút cũng thấy tức cười, nực cười là trước đây mình còn lên mặt dạy đời Miêu Nghị không được lỗ mãng cần phải chững chạc. Mình thì chững chạc rồi đấy, nhưng cơ hội và chỗ tốt cũng không có chuyện gì của mình nữa rồi. Sớm biết là như vậy thì tự bản thân mình lúc đó đã chủ động xin tiến vào Linh Lung Bảo Tháp rồi. Ngay cả Miêu Nghị có tu vi như vậy mà vẫn có thể sống đi ra, tự bản thân mình càng không cần phải nói rồi, hoàn toàn là sự tình hữu kinh vô hiểm, cơ hội lập công tốt cứ như vậy bỏ lỡ đi rồi, ruột đã hối hận đến xanh cả lên rồi đây này.

Ngày kế, Quân sứ Nhạc Thiên Ba sau khi rời đi, Miêu Nghị canh giữ cả đêm cho Nhạc Thiên Ba mới có thể quay trở về Trấn Nhâm điện.

Ly khai thật ra cũng không có mấy ngày, sau khi về nhà Miêu Nghị cũng không nói ra sự việc tự bản thân mình đã kiêm nhiệm Thần Lộ chấp sự, với hắn mà nói chẳng qua là nhiều thêm một số lợi ích mà thôi, thật ra thì là cùng cấp bậc, cũng không thể nói là lên chức cái gì, không cần phải khoe khoang với thủ hạ cái này. Mình coi như không nói, tin tức đến rồi người phía dưới tự nhiên cũng sẽ biết thôi.

Cho đòi Dương Khánh cùng Diêm Tu đến, hỏi qua sự việc trong nhà không có gì, hắn quay đầu lại chạy thẳng tới chỗ ngụ của Yêu Nhược Tiên.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi trên đường báo cho Miêu Nghị biết, Yêu Nhược Tiên gần nhất luôn cứ hỏi hắn có từ Vô Lượng quốc trở về hay chưa.

Vừa thông báo, Yêu Nhược Tiên lần này thì không có quát bảo Miêu Nghị dừng lại cấm vào, mà ngược lại chủ động vọt ra, trừng một đôi mắt tràn đầy tơ máu, chụp phắt tới cổ tay của Miêu Nghị, thần thái dường như rất nóng lòng.

Miêu Nghị cho là lão muốn động thủ, xuất thủ thật nhanh đón đỡ, xuất thủ sau mà ngược lại trước hết bắt được cổ tay của Yêu Nhược Tiên áo vào lồng ngực của đối phương:

- Lão yêu quái, ta cảnh cáo ngươi đừng có táy máy tay chân, ngươi không phải là đối thủ của ta.

- ...

Yêu Nhược Tiên tức giận lật tay xuất hiện một đôi bảo giản ở trong tay, chỉ vào lỗ mũi Miêu Nghị nhảy choi coi kêu oa oa:

- Tiểu tử, ta không phải là đối thủ của ngươi? Ngươi lặp lại lần nữa, xem ta làm sao gõ bể nát đầu của ngươi?

- Cha!

Thiên Nhi, Tuyết Nhi lập tức chạy tới khuyên bảo.

- Tránh ra! Tiểu tử này đã phiên thiên rồi, không khiến cho hắn biết chút nhan sắc thì hắn còn tưởng là lão phu dễ khi dễ lắm ấy!

Bảo giản chỉ hướng Miêu Nghị:

- Tiểu tử, lấy vũ khí đánh cùng lão phu một trận!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.