Chương trước
Chương sau
Nhạc Thiên Ba cười ha hả một tiếng, tại sao hắn cứ luôn kéo Âu Dương Quang ngồi cùng một chỗ, chính là đợi thời khắc rửa nhục này, chính là muốn cho Âu Dương Quang biết rõ rằng Yến Bắc Hồng trên địa bàn của ngươi là đồ giả mạo, thủ hạ của ta mới là ‘Yến Bắc Hồng’ vì Thiên Ngoại Thiên lập nhiều công lớn, chỉ là ta khiêm tốn không phô trương mà thôi, dĩ nhiên, nếu có người hỏi, ta vẫn sẽ nói thật.

Trang Hữu Văn và Trúc Thượng Pha chỉ biết là Miêu Nghị đột nhiên biến thành Yến Bắc Hồng, nguyên nhân cụ thể mấy người bọn họ cũng không biết, bởi vì thời điểm Miêu Nghị tiết lộ bí mật mấy người bọn họ đã bị ép lui.

- Yến Bắc Hồng?

Tông Trấn ngồi phía trên đang kinh ngạc hết sức, nghe lời nói của Âu Dương Quang ở phía dưới, bất giác hỏi:

- Nhạc Thiên Ba, thủ hạ ngươi cũng có người tên là Yến Bắc Hồng sao?

Nhạc Thiên Ba xoay người nhìn Tông Trấn cười nói:

- Tam gia, cái này là ngài muốn hỏi Yến Bắc Hồng chân chính, hay là hỏi Yến Bắc Hồng trong hội dẹp loạn Tinh Túc hải.

Tông Trấn kỳ quái nói:

- Cái này có gì khác nhau sao?

Nhạc Thiên Ba lúc này liền giải thích lại tình huống:

- Đương nhiên là có khác nhau, thủ hạ của ta tên là Miêu Nghị, cũng chính là‘Miêu tặc’ mà thiên hạ đều biết, trong dẹp loạn Tinh Túc hải vì giúp Lục gia đoạt được vị trí đệ nhất, đã liên thủ với Yến Bắc Hồng trao đổi tên họ, sau này bởi vì Tứ gia Đường Quân ở Tây Túc Tinh cung có điều giao đãi, không được tiết lộ ra ngoài tình huống của hội dẹp loạn, cho nên hai người vẫn không tiết lộ chân tướng với bên ngoài...

Thì ra là như vậy! Một đám cao tầng Tiên quốc nghe vậy cũng bừng tỉnh đại ngộ, vẻ mặt Âu Dương Quang co quắp không dứt.

Miêu Nghị hoàn toàn không ngờ Nhạc Thiên Ba lại nói như vậy, lúc này đang cùng Bạch Tử Lương yên lặng giằng co.

Trong mắt hai người đều có sát ý, đều muốn báo thù, một người muốn vì người bị chết báo thù, một người cũng muốn rửa nhục cho sỉ nhục của mình!

- Yến Bắc Hồng! Trong dẹp loạn Tinh Túc hải ngươi tránh được một kiếp, coi như ngươi mạng lớn, hôm nay sẽ là tử kỳ của ngươi!

Bạch Tử Lương chỉ thương về phía Miêu Nghị hắng giọng quát, thanh âm chấn động dãy núi, khiến mọi người xung quanh hiểu rõ giữa hai người không phải vì tranh giành ‘xương chó’, mà là tới quyết một trận tử chiến!

Cũng là muốn báo cho mọi người, tên Yến Bắc Hồng trong dẹp loạn Tinh Túc hải chẳng qua là bại tướng dưới tay Bạch Tử Lương hắn mà thôi. Dĩ nhiên, sau khi quyết ra thắng bại, ‘xương chó’ cũng phải nhặt về, dù sao ‘xương chó’ này cũng không phải xương chó bình thường, mà là rất đáng tiền.

Bàn tay Miêu Nghị khẽ lộn, Kỳ Lân thương nơi tay, Kỳ Lân thương của hắn cũng là bảo thương tam phẩm do Yêu Nhược Tiên luyện chế, Kỳ Lân thương cũng thăng cấp rồi, chủ yếu là Yêu Nhược Tiên không muốn luyện chế hai món pháp bảo phiền phức như vậy, sau khi khẽ cải tiến bên trong, làm ra hai mắt trận pháp bảo, băng phách và hỏa cực tinh cùng tồn tại trong một cây thương, để cho Miêu Nghị sử dụng theo nhu cầu.

Đối với Miêu Nghị mà nói, chuyện này ngược lại là chuyện tốt, không cần chuyển đổi cây thương phiền phức như vậy, một cây thương giấu hai loại uy lực càng tốt.

Lúc này đồng dạng cũng chỉ về phía trước, thanh âm chấn động dãy núi, đe dọa:

- Thương của Yến mỗ, cảnh giới Hồng Liên không phải địch thủ, ngươi không sợ sao?

Đây là đang công khai tuyên cáo với thiên hạ, bởi vì không giấu được rồi, vậy thì không ngại để cho người trong thiên hạ đều biết uy danh của ta, không thể nhịn được nữa, không cần nhịn nữa!

Cũng là muốn để cho Lão Bản Nương biết, Miêu Nghị ta cũng không phải là hạng người vô dụng! Sánh đôi với Vân Tri Thu ngươi cũng không phải là không có cơ sở!

Cảnh giới Hồng Liên không phải địch thủ? Lời này vừa nói ra, người ngồi trên dãy núi chung quanh đều ồ lên, khẩu khí này không khỏi cũng quá lớn đấy chứ, đây là đá một cước khiến tu sĩ Hồng Liên khắp thiên rớt xuống đất. Không nói người của các môn phái, chỗ Lục Thánh ngồi xuống cũng có một số đệ tử Hồng Liên, đây không phải là xem thường đệ tử của Lục Thánh sao?

Thí dụ như Phong Như Tu lúc này đang ngồi trên đỉnh núi Vô Lượng quốc, chính là đang nhướng mày.

Thí dụ như Vân Báo đang ngồi trên đỉnh núi Ma quốc đi theo phụ thân tới nhận thức Vân Phi Hoàng, đã vỗ bàn “ầm” một cái, mắt giận nhìn chằm chằm phía dưới:

- Khẩu khí thật lớn! Khinh Ma quốc ta không có người nào sao!

Thí dụ như đệ tử Ngọc Nô Kiều Âm Thiến Thiến của Quỷ quốc, lông mày kẻ đen nhăn lại.

Thí dụ như bên phía Phật quốc, đệ tử của Pháp Hải là Không Tương, đã nhắm mắt tạo thành chữ thập trước ngực.

Ngay cả Tông Trấn nghe vậy, chân mày bất giác cũng nhảy lên, một đám người phía dưới quay đầu nhìn về phía hắn, tất cả đều biết Nguyệt Dao tiên tử Lục gia chính là cảnh giới Hồng Liên, bây giờ ‘Yến Bắc Hồng’ ra sân có thể nói ngay cả Thiên Ngoại Thiên cũng đá một cước xuống đất rồi.

Nhạc Thiên Ba cười khan nói:

- Tam gia, người này không biết trời cao đất rộng, ngài đừng để trong lòng.

Tông Trấn lạnh nhạt nói:

- Hi vọng hắn thật sự có bản lãnh này, mạnh miệng nói ra rồi, hôm nay đừng để Tiên quốc ta mất thể diện là tốt rồi!

Hoa Ngọc, Pháp Hải, Cơ Đức Hải, Ngọc Nô Kiều, Vân Báo đều vì lời này của Miêu Nghị mà sắc mặt biến đổi, ngay cả Phong Bắc Trần ngồi bên trong màn tơ cũng hừ lạnh một tiếng: cảnh giới Hồng Liên không phải địch thủ, khẩu khí không nhỏ, hi vọng danh xứng với thực!

Một cái tát đánh vào mặt có thể cao hứng mới là lạ.

Phu nhân Tần Tịch nghiêng đầu liếc hắn một cái.

Bên phía Yêu quốc Bạch Cốt Yêu Vương nhìn phản ứng của mọi người trên các đỉnh núi, ha hả cười nói:

- Cảnh giới Hồng Liên không phải địch thủ, tuyên ngôn khí phách....!

Đại ca thật là đủ lớn lối đấy! Ngươi có thể đánh thắng ta sao? Trong lòng Bát Giới thầm nhủ một tiếng, hơi không phục.

Hào khí của Miêu Nghị có thể nói làm cho trái tim Lão Bản Nương run rẩy, khẽ cắn cắn môi, trong mắt sáng hiện ra tia sáng kỳ dị, người nào không hi vọng nam nhân của mình là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất, nhưng trong mắt nàng cũng không khỏi hiện lên sầu lo, lời kia vừa thốt ra có thể không thu về được rồi, khiêu chiến theo nhau mà đến chắc chắn sẽ xuất hiện, vị trí thứ nhất không phải là dễ ngồi như vậy đâu!

Gia gia của nàng Ma Thánh Vân Ngạo Thiên chính là đệ nhất thiên hạ, nhưng cái giá phải trả vì danh hiệu đệ nhất thiên hạ này sau lưng Vân gia đã chết bao nhiêu nữ nhân? Mặc dù vị trí đệ nhất của Miêu Nghị không thể đánh đồng với đệ nhất của Ma Thánh, tuy nhiên điều làm nàng lo lắng, Ma Thánh là đánh ra danh hiệu đệ nhất thiên hạ, Miêu Nghị là nói ra danh hiệu đệ nhất thiên hạ, phiền toái tìm đến vì vậy sẽ nhiều hơn.

- Yến Bắc Hồng này muốn đắc tội với tất cả tu sĩ Hồng Liên khắp thiên hạ sao.

- Người ta nói như vậy cũng chưa hẳn là mạnh miệng, ngươi không nghe nói sao? Yến Bắc Hồng trong dẹp loạn Tinh Túc hải, nhất thương nơi tay, hù dạo làm cho không người nào dám động.

- Đúng thế, nhưng thương thuật tốt chưa hẳn đã hữu dụng, nhân tố quyết định thắng bại rất nhiều, huống chi lần này người đối đầu với hắn lại là người của Vạn Yêu Thiên. Ngươi không nghe Bạch Tử Lương nói sao? Hai người từng giao thủ trong dẹp loạn Tinh Túc hải, trong lòng Bạch Tử Lương dĩ nhiên là hiểu rõ.

Thấy người hai người đối mặt, không ít người bàn luận xôn xao.

---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.