Không sai, chính là cướp đoạt, hơn nữa còn là trắng trợn cướp đoạt! Ba đại phái các ngươi có thể thế nào đây? Dám trắng trợn đối kháng với chính phủ sao?
Dùng lời nói của Miêu Nghị, Dương Khánh là người suy nghĩ quá nhiều, nhưng Dương Khánh không động thủ thì thôi, vừa động thủ thì quyết đoán cực kỳ, có thể nói thế như sét đánh lôi đình, trực tiếp quét ngang tất cả sản nghiệp của ba đại phái trong cảnh nội hai điện.
Trong sơn mạch liên miên, nhà cửa cũng theo núi non quanh co khúc khuỷu, có bao nhiêu người đang cư ngụ ở trong núi này, ba đạo nhân ảnh cấp tốc xẹt qua không trung, đáp xuống ngoài đại điện ngọn núi cao nhất. Trên cửa đại điện đeo tấm biển khổng lồ, phía trên có ghi bốn chữ to ‘Vạn Kiếm Quy Tông’. - Người nào!
Đệ tử canh giữ ở cửa đại điện nhanh chóng ngăn cản ba nữ nhân ngân sa váy dài từ trên trời giáng xuống.
Nữ nhân cầm đầu tóc mây búi cao, da trắng nõn như tuyết, trên mặt nữ nhân treo lụa trắng, che nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra hai mắt, thật sự là lông mày như viễn sơn, đôi mắt sáng như nước, chỉ cần lông mày nhăn lại cũng đủ khiến nam nhân ái mộ.
- Tránh ra!
Giọng nói của cô gái che mạng như chuông bạc khẽ quát, tay áo vung lên, cuồn cuộn đánh ra pháp lực trực tiếp đánh văng người ngăn trở, chợt lóe thân đi vào trong đại điện, chỉ vào một lão đầu tóc trắng xoá đang ngồi khoanh chân trong điện, quát lên:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414314/chuong-630-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.