Chương trước
Chương sau
- Đó là chắc chắn!

Miêu Nghị sững sờ, nghi ngờ mà nhìn y:

- Làm sao mà ta lại cảm thấy ngươi có vẻ hơi hưng phấn? Không phải là ngươi đang vui mừng trên nỗi đau của người khác đó chứ?

- Ách... Ha ha!

Yến Bắc Hồng vừa cười gượng vừa xua tay nói:

- Không có, không có đâu, ta sao có thể vui mừng trên nỗi đau của lão đệ, chỉ là đến nay thì khó mà gặp được loại tình cảnh này ở tu luyện giới, hơn vạn năm cũng khó được có một lần, đại chiến có hơn mười vạn tu sĩ đó! Cảnh tượng này hoành tráng bao nhiêu, ngẫm lại cũng khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, đáng tiếc là trước mắt thì khi ta chết cũng không có khả năng xuất hiện loại rầm rộ này!

Nhiệt huyết sôi trào ư? Còn rầm rộ nữa? Miêu Nghị không nói nên lời, ra vẻ người tham chiến không phải ngươi nên có thể đứng một bên mà nói mát...

Mộc Hành cung, Hành Tẩu Thượng Lưu Hoan đang ở bên Trình Ngạo Phương, hai người dạo bước trong Cẩm Tú Viên Lâm, thỉnh thoảng có cánh bướm sặc sỡ bay lượn ở bên người.

Sau khi nghe Thượng Lưu Hoan bẩm báo xong, Trình Ngạo Phương trầm ngâm nói:

- Ngay sau khi tên Miêu Nghị xuất thân tán tu này có tu vi Bạch Liên nhất phẩm liền ngồi lên ghế động chủ sao?

- Đúng vậy!

Thượng Lưu Hoan gật đầu, nói:

- Theo lời đồn đãi thì vào lúc ấy, vị phủ chủ kia đã bác bỏ dư luận xung quanh, đặc biệt đề bạt những binh lính đầu hàng hàng này. Nhưng mà chuyện sau đó cũng chứng minh vị phủ chủ kia có mắt nhìn người, tên Miêu Nghị này đã lập nhiều đại công cho Nam Tuyên phủ kia, có một lần có phủ cạnh đó bố trí bẫy rập, có vẻ như vị phủ chủ kia sắp xui xẻo. Lại vào thời khắc mấu chốt này, Miêu Nghị xoay chuyển tình thế, phá cục diện nguy hiểm. Về sau, người của điện bên cạnh đó khiêu khích, vậy mà tên này dùng nhân mã của một động làm đối phương thất bại nhiều lần. Sau đó thì Nam Tuyên phủ có phản đồ trốn đến Trấn Bính điện kia, lại là tên Miêu Nghị này được nhận lệnh, một mình dẫn theo hai mươi thú cưỡi vượt đường dài mà tập kích bất ngờ, giết đến tận trong trung tâm của một phủ, trực tiếp lấy đầu phản đồ xuống rồi trở về. Quan trọng là phương thức giết người tài tình khiến Trấn Bính điện phải ngậm bồ hòn làm ngọt...

- Tán tu, Mã Thừa không được trọng dụng, nhân mã của một động thì có kẻ chết kẻ đầu hàng, duy chỉ có hắn liều chết để chiến đấu mà không lùi, sau đó được lọt vào mắt xanh của một phủ chủ, dùng tu vi Bạch Liên nhất phẩm làm động chủ, sau đó lại bị giáng chức làm Mã Thừa, lại được tin dùng lần nữa, lại thăng lên làm sơn chủ, mới chỉ có tu vi Bạch Liên mà đã đi Tinh Túc Hải Kham Loạn Hội rồi, vậy mà vẫn còn sống để về được, tiếp theo thì nhảy ra Nguyệt Hành cung để làm phủ chủ của Thủy Hành Cung, trực tiếp huyết tẩy Bình Dương phủ cách một bức tường, phá hỏng quy củ của Thủy Hành Cung mà còn có thể không sao cả, sau đó biến mất đến hơn tám mươi năm. Lần này, lại đột nhiên xuất hiện khi Thủy Hành Cung gặp phải nguy hiểm, được đặc biệt đề bạt thẳng lên làm người đứng đầu Thủy Hành Cung - Điện chủ của Trấn Giáp điện.

Sau khi Trình Ngạo Phương chỉnh sửa suy nghĩ của mình rồi nói ra một phen, quay đầu lại hỏi:

- Bổn cung nói không sai quá trình lên chức của tên Miêu Nghị này chứ?

Thượng Lưu Hoan cười:

- Thì ra là như vậy, tên này có chút thú vị.

- Có chút thú vị?

Trình Ngạo Phương hỏi:

- Ngươi chưa phát giác ra được có điều gì kỳ quái sao? Trước khi tên Miêu Nghị này xuất hiện, toàn bộ Thủy Hành Cung hoảng loạn, vẫn không có biện pháp đối phó. Sau khi tên này xuất hiện lần nữa thì bất thình lình được đề bạt trực tiếp thành Điện chủ, Thủy Hành Cung lại lập tức đưa ra quyết định sách lược, Thủy Hành Cung vốn là hạng đánh chết cũng không có gan phản kháng lại muốn đập nồi dìm thuyền chủ động đánh ra, sau đó thì tên này lại chạy tới đàm phán cùng chúng ta. Bây giờ nghĩ lại, tiết tấu của buổi đàm phán đều bị tên này khống chế lại, lấy yếu đuổi mạnh, dắt mũi chúng ta đi đó!

Thượng Lưu Hoan trầm ngâm rồi gật đầu nói:

- Cung chủ nói đúng, những thay đổi lớn nhất gần đây của Thủy Hành Cung đều do tên này sắp đặt sao?

- Trước đó thì ta thật sự vẫn chưa dám chắc, dù sao cũng không hiểu rõ về tên này, cho nên mới cho ngươi điều tra, bây giờ xem ra, có mười phần ** chính là tên này.

Trình Ngạo Phương chợt cười.

- Đây là biết Thủy Hành Cung đã vô lực xoay chuyển tình thế, đang giúp Thủy Hành Cung giữ lại cơ hội để Đông Sơn tái khởi sao?

Mấy ngày sau, Đào Thanh Ly, Triệu Phi, Miêu Nghị, ba người cùng đến Mộc Hành cung, chuẩn bị đàm thỏa theo luật lệnh trước khi ký kết chính thức.

Sau khi hai bên ngồi xuống hàn huyên vài câu, Miêu Nghị trao ngọc điệp đã chuẩn bị trước cho Trình Ngạo Phương xem.

- Trình cung chủ xem một lần coi có ý kiến gì không, nếu như không có ý kiến gì thì hai vị cung chủ liền ký đi!

Ai ngờ sau khi Trình Ngạo Phương nhận lấy ngọc điệp để xem qua thì đặt ở một bên, hờ hững mà nói:

- Ý kiến lớn thì không có, chỉ là Bổn cung còn muốn thêm một điều kiện.

Miêu Nghị nhíu mày, cảnh giác lên nữ nhân này, không biết đối phương muốn làm cái quỷ gì.

Đào Thanh Ly thử hỏi:

- Không biết Trình cung chủ còn muốn thêm điều kiện gì?

Trình Ngạo Phương thở dài:

- Nếu là tấn công Nhật Hành cung, thì chắc chắn là thủ hạ của ta sẽ không đủ để dùng, cho nên muốn xin Đào cung chủ cho một người sang đây.

Miêu Nghị, Đào Thanh Ly, Triệu Phi, ba người nhìn lẫn nhau, đều có chút không hiểu ra sao cả, đòi lấy người ở Thủy Hành Cung sao?

Tình hình của Thủy Hành Cung vào thời điểm này như thế nào thì mọi người đều biết, chút nhân mã hiện tại được đặt trong Thủy Hành Cung thì ngay cả chính Thủy Hành cũng không muốn, Mộc Hành cung đã có binh hùng tướng mạnh mà còn có thể vừa ý với người ở Thủy Hành Cung sao? Không lẽ là có thù oán với kẻ nào đó ở Thủy Hành Cung?

Đào Thanh Ly nghi ngờ nói:

- Không biết cung chủ muốn người nào?

Điều này thì nhất định phải hỏi rõ ràng.

Nói thật, Miêu Nghị cùng Triệu Phi nhìn nhau, đều có chút khẩn trương, lo lắng nữ nhân này muốn Đào Thanh Ly, nếu thật là như vậy, chắc chắn là kế hoạch kia sẽ nảy sinh ra biến cố nào đó, chỉ sợ là ba người đừng nghĩ đến chuyện trở về Thủy Hành Cung một cách an toàn.

Ai ngờ Trình Ngạo Phương liếc xéo về phía Miêu Nghị, mắt xem Miêu Nghị từ đầu đến chân một cách tỉ mỉ, xem xong thì lại xem lại lần nữa.

Ngay lập tức, Đào Thanh Ly cùng Triệu Phi đều nhìn chằm chằm về phía Miêu Nghị, trong lòng cảm thấy có chút không ổn.

Vẻ mặt của Miêu Nghị cứng đờ, trong lòng hồi hộp một trận, ngẫm nghĩ lại thì cảm thấy rất không có khả năng, trong Thập đại Điện chủ của Thủy Hành Cung thì chỉ có tu vi của hắn là thấp nhất, vì thế cười khan nói:

- Vì sao Trình cung chủ lại như thế nhìn tại hạ như thế, cuối cùng thì không phải là muốn ta đấy chứ?

- Vì sao lại không muốn ngươi?

Trình Ngạo Phương lộ vẻ cười nhạt, hơi trêu tức mà nói:

- Miêu điện chủ, bằng lòng đến Mộc Hành cung của ta sao?

---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.