Chương trước
Chương sau
- Sắp rồi sắp rồi!

Yêu Nhược Tiên trước hết nấm quả đấm ra dấu cho Miêu Nghị thấy:

- Bước đầu đánh giá, những con Đường Lang một năm cộng hết lại mới có thể làm ra cái quả đấm lớn như vậy, trăm ngàn năm cộng lại cũng hết ý rồi. Lại nuôi dưỡng thêm năng lực phun ra nuốt vào của bọn chúng, sau này ngươi có thể nằm mà hưởng phúc rồi.

Trong lòng của Miêu Nghị cảm khái. Hắn lúc trước thật ra thì ảo tưởng qua uy phong khi mang theo một đám Minh Đường Lang đi đánh giết, nhưng mà thật không nghĩ tới tình huống này, lão Bạch có thể nói là tặng một đám quái vật cho mình. Nhưng mà quay đầu ngẫm lại, dường như thứ mà lão Bạch lấy ra tự tay tặng mình không đơn giản giống như vậy. Công pháp tu hành, trứng của Minh Đường Lang, tinh hoa tiên thảo kết ra trái, thêm vào đó cái mặc lục châu tử trên cổ cũng rất cổ quái, ngay cả tháo xuống cũng tháo không xuống được.

- Còn có cái con Bàn tặc (giặc mập) kia nữa!

Yêu Nhược Tiên lại chỉ ra phía cửa:

- Con đó bây giờ rất vạm vỡ. Một khi nổi điên lên, xoay ra bốn vó tốc độ phóng ra điên cũng có thể đuổi kịp Hồng Liên tu sĩ bay trên trời rồi.

- Thiệt hay giả?

Miêu Nghị quay đầu lại nhìn về phía hai cô gái:

- Có thể chạy nhanh như vậy hả?

Hai nàng gật đầu, Tuyết Nhi nói:

- Đại nhân, thật có thể chạy nhanh như vậy, cha tìm một địa phương thi đua tốc độ với nó. Cha bay phía trên, Hắc Thán ở phía dưới chở hai chúng tôi chạy còn có thể đuổi kịp tốc độ của cha. Tốc độ của Hắc Thán bây giờ thật sự rất nhanh.

Hai nữ nhân này ắt không lừa gạt mình! Vẻ mặt của Miêu Nghị giật giật, tốc độ chạy trên mặt đất tương đương tốc độ bay của Hồng Liên cao thủ, có cần phải khoa trương như vậy không?

Hắn quay người lại, bước nhanh đi tới ngoài cửa, nhìn chằm chằm Hắc Thán, quan sát lần nữa, lại đá cho hai đá. Trước đó phát hiện có gì đó không bình thường, con bà nó chẳng lẽ là long câu sao? Đây là quái thai gì chứ?

Miêu tiểu nhị vẻ mặt ngổn ngang trăm mối. Những năm này rời khỏi đây, khi quay trở lại thay đổi không khỏi quá lớn một chút rồi, khiến cho mình cũng trở nên hoài nghi chính mình!

- Tiểu tử ngươi không có chuyện gì sao đá nó làm gì?

Vừa nhìn thấy Miêu Nghị táy máy tay chân với Hắc Thán, Yêu Nhược Tiên lại bực cả cái mình. Đây đều là những món bảo bối của lão ta. Tuy nhiên bây giờ thật ra lão cũng rất kiên nhẫn:

- Tốc độ của Bàn tặc hiện giờ vẫn chỉ là một trong các ưu thế, ghê ghớm hơn nữa chính là năng lực va chạm của nó, ta cũng không dám để cho nó đụng phải nữa.

Miêu Nghị lại quay đầu nhìn về phía hai nữ, hai người gật đầu, Thiên Nhi nói:

- Cường hãn hơn chính là năng lực chịu đòn của Hắc Thán. Cha đã khảo nghiệm qua việc từ từ tăng lực ở trên người nó, đánh như thế nào cũng không sao. Cuối cùng cha dùng hết toàn bộ tu vi đánh cho Hắc Thán bay ra thật xa, nhưng nó bò dậy vẫn không một chút tổn thương, ngay cả chút nội thương cũng không.

Nói đến đây ánh mắt Yêu Nhược Tiên lóe mạnh lên tia sáng kỳ dị, chậc chậc thành tiếng nói:

- Cái này đúng là cốt thép! Năng lực chịu đựng đả kích của ngũ tạng lục phủ của con mập quỷ này làm cho người ta khó có thể tin.

Miêu Nghị cả kinh hỏi:

- Tử Bàn Tử cũng có thể đao thương bất nhập hay sao?

Yêu Nhược Tiên khoát tay nói:

- Không phải chuyện như vậy! Năng lực chịu đòn của nó quả thực mạnh đến trình độ biến thái. Hay nói cách khác, năng lực nó chịu đựng vật cứng công kích cường hãn vô cùng. Nhưng mà đụng phải vật sắc bén công kích vẫn không được, vẫn có thể khiến nó rơi vào chỗ chết, không đạt được loại đao thương bất nhập như ngươi tưởng tượng. Nếu thật sự đến trình độ đó, vậy còn gì phải nói được nữa!

Mặc dù như thế, nhưng đã làm cho Miêu Nghị chấn động không nhẹ:

- Lão yêu quái, Hắc Thán rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Yêu Nhược Tiên vui vẻ đáp:

- Đương nhiên là ăn kết đan nên thành như vậy. Cho nên ngươi tiếp tục móc tiền mua kết đan cho nó ăn đi, ăn càng nhiều thì càng trở nên mạnh mẽ.

- Theo như lão nói, ta nếu như nuôi một nhóm long câu như vậy, nuôi xong xuôi rồi đem ra bán, chẳng phải là có thể kiếm lời không ít hay sao hả?

...

Yêu Nhược Tiên không nói nên lời, thầm mắng tên này là đầu óc gì thế, làm sao có thể nghĩ ra được điểm này chứ.

Mặt khác, lão ta cũng không phải chưa thử qua cách mà Miêu Nghị nói. Lão ta đã từng lặng lẽ thử qua, bắt mấy con long câu dùng sức mạnh ép đổ yêu đan cho chúng ăn, nhưng kết quả là thất khiếu chảy máu, chết thê chết thảm...

Sau một trận trầm mặc, ánh mắt của lão chuyển qua trên mặt của Thiên Nhi, Tuyết Nhi, miệng có vẻ chần chờ rồi chậm rãi nói:

- Tiểu tử, bình thường lúc chúng ta gia nhập tu hành giới, lần đầu tiên gặp được long câu, thường sẽ hỏi người ta đây là vật gì, sau đó người biết sẽ nói cho ngươi đây là long câu. Dưới tình huống bình thường, còn có thể nhân tiện kể một ít truyền thuyết có quan hệ tới long câu. Không biết ngươi có nghe nói qua truyền thuyết đó hay chưa?

Truyền thuyết về long câu sao? Miêu Nghị ngẩn ra, Yêu Nhược Tiên không đề cập hắn thật đúng là không suy nghĩ về mặt này. Thường thì khi kể cho người mới nghe một chút truyền thuyết, lão nhân về cơ bản cũng không quá để tâm đến những câu chuyện này. So sánh với chuyện của U Minh Long Thuyền là thứ vẫn còn không đáng tin cậy, bây giờ nói tới long câu thì còn có thể có truyền thuyết gì chứ? Đơn giản chính là xuất phát từ cái tên có quan hệ tới “Long” a!

Miêu Nghị nghĩ tới không khỏi dần dần mở to hai mắt nhìn:

- Lão yêu quái, ý của lão là nói, truyền thuyết về long câu đó có thể tiến hóa thành rồng sao?

Yêu Nhược Tiên vuốt chòm râu lộn xộn chậm rãi gật đầu, tạo dáng cao thâm khó lường.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi trong nháy mắt mắt lộ ra kinh ngạc, hiển nhiên cũng đã nghe qua truyền thuyết đó, nhanh chóng nhìn chằm chằm về phía Hắc Thán nằm ngủ gật trên đất, đều cho thấy vẻ khó tin.

Miêu Nghị há to miệng, muốn nói lại thôi, một lúc lâu sau mới thử hỏi:

- Ý của lão là nói, Tử Bàn Tử chính là loại long câu mà sau khi giác tỉnh huyết mạch của rồng trong cơ thể, có cơ hội tiến hóa thành rồng đó sao?

Yêu Nhược Tiên "Ừ" một tiếng, đáp:

- Tám chín phần mười là như vậy. Ta lúc trước đã lấy những con long câu khác làm thí nghiệm. Dạ dày của bọn chúng căn bản không thích ứng được năng lượng của Kết Đan, ăn vào sẽ bị thất khiếu chảy máu, chết bất đắc kỳ tử, chỉ có Hắc Thán là có thể hấp thu luyện hóa chúng để sử dụng cho mình!

---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.