Sau khi trong lòng thoáng trấn định, Miêu Nghị nhanh chóng lấy một miếng ngọc điệp hồi âm, kêu Triệu Không và Tư Không Vô Úy có dị thường gì thì lập tức báo tin cho mình...
- Làm sao không thèm nhìn ta một cái? Có phải không có hứng thú chơi đùa hay không?
Khi Miêu Nghị rót nước tắm vào trong bồn tắm của Lão bản nương, dáng vẻ có chút thất thần, lúc này trong đầu hắn vẫn đang suy tư chuyện của Thủy Vân phủ, vừa vặn ý nghĩ lại bay tới bên kia. Lão bản nương uổng công một phen bày ra tư thái quyến rũ, nhất thời khó chịu, bò dậy cười lạnh mấy tiếng.
- Ách...
Miêu Nghị phục hồi tinh thần lại, cười ha hả nói:
- Làm sao có thể. Còn chưa chính diện nếm thử mùi vị như thế nào, làm sao có thể chán.
- Xem ra vẫn là Lão bản nương anh minh, may chưa cho ngươi nếm ra mùi vị.
Lão bản nương tiến lên, cười lạnh nói:
- Nghe ý tứ của ngươi, nếu nếm ra mùi vị sẽ chán có phải không?
Miêu Nghị cười ha hả nói:
- Nếm ra mùi vị ăn ngon nhất định phải tiếp tục nếm tiếp, làm sao có thể chán. Huống chi đối với ngươi, ta nếm cả đời cũng sẽ không chán!
Lão bản nương liền chịu không được những lời ngọt ngào của hắn, trên mặt lập tức ôn nhu:
- Thất thần nghĩ gì thế?
- Cung chủ Thủy Hành cung chúng ta vừa qua đời...
Miêu Nghị buông tiếng thở dài, đại khái nói lại tình huống...
----------------------------------
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414088/chuong-567-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.