Ai ngờ Vân Nhược Song cố ý giơ trọn bộ ngực ra trước mặt hắn, ánh mắt Miêu Nghị theo ý thức rơi xuống bộ ngực của nàng. Thật ra động tác này của nàng quá đột ngột, đoán chừng cho dù là nữ nhân cũng sẽ thuận tiện liếc mắt nhìn, nhưng lại lập tức bị Vân Nhược Song bắt được nhược điểm:
- Chó không đổi được ăn cứt, còn nói không phải có ý, ánh mắt ngươi nhìn cái gì đó? Có tin ta đâm mù hai mắt ngươi hay khong!
Miêu Nghị lúng túng quay đầu, bước xuống giường rời đi, ta chọc không nổi rồi, ta trốn có được hay không?
- Đứng lại! Ngươi định chạy đi đâu? Ngươi chạy nữa ta sẽ lập tức nói cho tỷ tỷ biết chuyện ngươi nhìn trộm ta!
Những lời này có thể nói đã chọt trúng xương sườn mềm của Miêu Nghị, lần trước chuyện sụp sàn gác hắn vốn đã chột dạ, nếu nữ nhân này lại nói chuyện nhìn lén với lão bản nương, không chừng lão bản nương sẽ nghĩ lung tung. Hiện giờ hai chữ ‘ nhìn lén ’ thật sự khiến hắn có chút sợ hãi.
Miêu Nghị xoay người chịu thua, thở dài nói:
- Vân đại tiểu thư, ngươi rút cuộc muốn thế nào? Ta chẳng qua là một tiểu nhị trong quán, cũng không làm chuyện thương thiên hại lý gì, ngươi cần gì phải làm khó một tiểu nhị như ta, tha cho ta có được hay không?
Vân Nhược Song ngoắc ngoắc ngón tay về phía hắn, ý bảo tới đây.
Miêu Nghị không biết nên đi hay không, cuối cùng vẫn duy trì cảnh giác nhích tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413993/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.