Hai người vừa ra cửa tường đất, Miêu Nghị phóng thích con long câu kia, kết quả con này nhanh chân chạy mất, Miêu Nghị nhìn theo cười khổ.
Thợ mộc kỳ quái hỏi:
- Tại sao không đuổi theo?
- Của Trình Ưng Vũ đó, quên đi, chủ nhân không chết cũng khó thu phục, để cho nó đi tìm chủ nhân vậy.
Miêu Nghị quay đầu lại giả đò hỏi:
- Tiên Quốc Thương Hội, đi bên nào?
Thợ mộc đưa tay lên, tỏ ý hắn đi hướng bên phải. Hai người sóng vai giẫm chân lên cát đi về phía trước.
Cách đó không xa, trong một cái nhà đắp bằng đất, cửa sổ hé ra một đường nhỏ, một cặp mắt nhìn thấy Miêu Nghị đi ra từ Phong Vân Khách Sạn, con ngươi đột nhiên co thắt lại, quay đầu lại truyền âm một tiếng tới Hắc y nhân ngồi xếp bằng tĩnh tọa ở góc tường:
- Mục tiêu đi ra rồi.
Hắc y nhân lập tức mở mắt phóng đến phía trước cửa sổ.
Thật ra hai người đều mặc một bộ y phục đen, tên có vóc dáng hơi cao kêu là Lưu Vân, vóc dáng hơi lùn gọi là Lưu Sa. Hai người này là hai huynh đệ, tên họ này hiển nhiên không phải là tên họ thật. Điều này không trọng yếu, quan trọng là... Hai người là người của 'Mẫu Đan' - tổ chức sát thủ trong Lưu Vân Sa hải, đều có tu vi Hồng Liên nhất phẩm.
Đi bên cạnh Miêu Nghị, Thợ mộc đột nhiên quay đầu lại nhìn về bên này một cái. Hai người sau cửa sổ nhanh chóng né trái tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413931/chuong-513-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.