Suy nghĩ nhiều cũng vô dụng, được biết Yến Bắc Hồng không sao, hắn cũng an tâm rồi vậy.
Sau khi đáp trả Yến Bắc Hồng một phong thơ, Miêu Nghị lại đi vào trạng thái bế quan tu luyện, có thể nói là vùi đầu đuổi theo, hi vọng không bị những người khác vượt qua quá xa mới được...
Trước kỳ tuế chước năm đó, Thiên Trạch phủ, Vân Tang phủ, Thủy Vân phủ, phủ chủ của tam phủ lần nữa xin nghỉ, ý đồ tận lực tránh chạm mặt cùng ba vị Hành tẩu, kết quả lần này điện chủ Thân Hoài Tín chẳng những không chuẩn y, ngược lại còn trách mắng ba người một trận. Cái này đã trải qua bao nhiêu năm rồi, ba người các ngươi có phải là chuẩn bị vĩnh viễn không tới Trấn Quý Điện hay không? Muốn để cho những phủ chủ khác hàng năm áp tải tuế chước đến đây nhìn như thế nào?
Không có biện pháp, lời nói của Thân Hoài Tín cũng không phải là không có đạo lý, nếu thật sự một mực không lộ diện, ngược lại ssẽ đưa cán dao cho người ta nắm.
Ba người đành thỏa thuận thời gian để chạm mặt đi cùng với nhau, cùng đi tới Trấn Quý Điện.
Nghĩ tới sự tình của Yến Bắc Hồng, trên đường Miêu Nghị đột nhiên quay đầu phất tay nói với ba người tùy tùng:
- Sáu người các ngươi đi tới trước mặt dò đường.
Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy nhìn nhau, trong lòng thầm hiểu ý, hiểu Miêu Nghị có lời muốn nói, đều thả chậm tốc độ chạy của tọa kỵ lại.
Sáu ngựa chạy ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413892/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.