Nhân mã bọn Miêu Nghị chạy trên cầu nối thẳng bờ hồ ra một hòn đảo, xung quanh đảo lại có thật nhiều đảo lớn đảo nhỏ, tất cả đều được nối với nhau bằng cầu đá, thành cầu điêu khắc tinh xảo, cảnh tượng cũng khá tráng lệ.
Tới trước sơn môn, Miêu Nghị giơ tay dừng lại, cũng không vì thủ vệ sơn môn đã biết thân phận của mình mà xông thẳng vào, lệnh cho thủ vệ đi thông báo trước hãy nói.
Không bao lâu, Tôn Liên Bình Tôn phủ chủ miễn cưỡng cười vui xuất hiện, đích thân chạy tới đón tiếp:
- Tôn mỗ ở đây chờ Miêu phủ chủ đã lâu!
- Miêu mỗ cũng ngưỡng mộ đại danh Tôn phủ chủ đã lâu, làm phiền Tôn phủ chủ đích thân nghênh đón, Miêu Nghị rất là xấu hổ!
Miêu Nghị chắp tay đáp lễ.
Hai vị phủ chủ sắp rời chức và sắp nhận chức cầm tay mà đi, giống như thân huynh đệ, chạy thẳng tới dinh thự phủ chủ, bỏ mặc đám sơn chủ bên ngoài bất kể.
Hiển nhiên Tôn phủ chủ cũng không muốn ở chỗ này nhìn người và việc làm mình phiền lòng lâu hơn nữa, sau khi khách sáo một lúc với Miêu Nghị bên bàn trà bèn bắt đầu bàn giao.
Hết thảy thỏa đáng, Tôn phủ chủ nhận được văn thư bàn giao của Miêu Nghị lập tức muốn cáo từ, không muốn ở chỗ này làm kỳ đà cản mũi nữa. Miêu Nghị cưỡng ép bắt y ở lại, mở một bữa tiệc tiễn hành.
Sau khi biết được đã bàn giao chính thức, đại sự đã định, trong tiệc lập tức phơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413824/chuong-471-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.