Xung quanh núi xanh kéo dài liên miên bất tuyệt, đỉnh núi Tần Vi Vi một bộ bạch y tung bay trong gió như hoa lê, đưa mắt nhìn ra xa, dung nhan như hoa lại tràn đầy vẻ thất vọng. Người trước kia liều chết cứu mạng, ôm nàng vào lòng nay đã bay cao.
Hồng Miên, Lục Liễu yên lặng đến phía sau nàng.
- Tên kia đi Tinh Tú Hải một chuyến trở về thật sự là hoàn toàn đổi khác, khí chất toàn thân thay đổi thật nhiều, đi theo bên người cũng là nhân vật cấp phủ chủ. Nhớ tình cảnh năm xưa ở Phù Quang động hắn bị tiểu thư đánh hộc máu, ai có thể nghĩ tới mấy chục năm sau lại có thể ngồi ngang hàng với phủ chủ, địa vị cao hơn cả tiểu thư. Hắn leo lên nhanh thật, nếu có một ngày địa vị còn cao hơn phủ chủ, không biết...
Lục Liễu thở dài một tiếng.
Hồng Miên cũng than thở:
- Thủy hành cung, thật là xa, cách Nguyệt hành cung tới mấy cung. Dường như Thủy Vân phủ đã gần tiếp giáp với Vô Lượng quốc, cho dù là cỡi long câu ngày đêm không ngừng ít nhất cũng phải chạy hơn nửa tháng. Không có việc gì ai lại chạy xa như vậy, cũng không biết sau này còn có thể gặp mặt hay không…
Hai nàng nhìn bóng lưng Tần Vi Vi ngồi ngay ngắn trên vật cỡi, sau đó nhìn nhau, lại thở dài một tiếng...
-----------
Thủy hành cung, Trấn Quý điện.
Hơn hai mươi kỵ sĩ trải qua mưa gió, đầu đội nhật nguyệt tinh thần, chân đạp thiên sơn vạn thủy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413815/chuong-469-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.