Miêu Nghị đưa tay nhẹ nhàng đẩy hộp quà trở lại, cười nói:
- Ta có thể xem Nhậm huynh như bằng hữu, lễ vật xin miễn cho. Không giấu giếm Nhậm huynh, ta và La huynh là chỗ quen biết cũ, trước khi đi Tinh Tú Hải chúng ta đã biết nhau, hôm nay cũng là La huynh đi ra ngoài ngoài thành mười dặm nghênh tiếp.
Ý tứ trong lời nói đã hết sức rõ ràng, rõ ràng đang nói nếu như muốn làm ăn mua bán gì, chắc chắn ta sẽ chiếu cố bạn cũ.
La Bình bên cạnh trong lòng đại định, mỉm cười nhìn đồng nghiệp trước mắt, trong ánh mắt lại toát ra vẻ khoái chí.
Vẻ mặt Nhậm Huyền Minh cứng đờ, miễn cưỡng cười vui nói:
- Thì ra là như vậy, vậy thật đúng là Nhậm mỗ tới đường đột, bất quá không quan hệ, mua bán không thành nhân nghĩa tại, xin hãy nhận lấy chút tâm ý này.
Dứt lời lại đẩy hộp quà tới.
Từ chối người ta rồi, đâu còn có ý thu đồ của người ta, Miêu Nghị không chịu thu, lại từ chối trả về.
Vốn Nhậm Huyền Minh chỉ là khách sáo một chút, rốt cục cũng không kiên trì nữa. Thấy không thể nào cướp được vị khách này vào tay, sau khi khách sáo nói không quấy rầy tửu hứng mọi người bèn cáo từ. Cũng không có nhắc lại chuyện ngày mai thiết yến khoản đãi, kết quả như thế nào mọi người đều biết rõ ràng trong lòng.
Đưa mắt nhìn đối phương rời đi, Miêu Nghị ít nhiều có vẻ kỳ quái hỏi:
- Y không quen biết ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413771/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.