Miêu Nghị buông Tô Ngọc Hoàn ra, xoay người đi trở về, đi vòng qua bên người Điền Thanh Phong, liếc nhìn Điền Thanh Phong, lại nhìn mọi người nói:
- Lam Ngọc môn không còn nữa, các ngươi không còn chỗ dựa, mưu tìm tiền đồ khác cũng dễ hiểu, chính là chuyện thường tình. Nể tình năm xưa Lam Ngọc môn từng trợ giúp ta không ít, ta cũng không muốn làm khó các ngươi. Tối qua ta nghe được một ít phong thanh, hẳn các ngươi cũng đã biết ta sắp điều đi khỏi Trấn Hải sơn tới chỗ khác nhậm chức…
Sắc mặt Điền Thanh Phong khẽ động, lập tức chắp tay tỏ thái độ:
- Thuộc hạ bằng lòng theo Đại nhân!
Những người khác sáng mắt lên, lục tục chắp tay nói:
- Thuộc hạ nguyện theo Đại nhân.
Miêu Nghị khoát tay dừng lại:
- Các ngươi hiểu lầm ý của ta, ta không thể nào mang theo một đám người đã phản bội ta cùng đi nhậm chức ở địa phương mới. Ý của ta là nể tình xưa với Lam Ngọc môn, trước khi đi ta không muốn làm khó dễ các ngươi. Thế nhưng có một số việc không thể nào làm như chưa hề xảy ra chuyện gì, các ngươi cũng phải có câu trả lời cho ta!
Điền Thanh Phong nhắm mắt nói:
- Mời Đại nhân chỉ thị!
- Phạm thượng làm loạn, mưu đồ bất chính, chống lệnh bất tuân!
Miêu Nghị nhìn vòng quanh mọi người nói:
- Người của ba đại phái có ai vi phạm ba điều này hay làm ra lỗi lầm gì, hãy viết ra cho ta, bao gồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413732/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.