Chương trước
Chương sau
Chân chính là Tinh Tú Hải Kham Loạn hội đã kết thúc, có thể nói Trầm Phong Hoa đã lộ ra nguyên hình, rõ ràng sẽ không bỏ qua cho hai nàng.

Thiên nhi, Tuyết nhi, Diêm Tu cùng Hồng Tụ, Hồng Phất nhanh chóng nhìn về phía ba người Chu Hoàn. Chỉ thấy ba người trầm mặc không lên tiếng, hiển nhiên là chấp nhận.

Thiên nhi, Tuyết nhi có thể nói vừa xấu hổ vừa giận dữ, không nghĩ đến những người này đã ngấm ngầm giao dịch quỷ quái sau lưng bọn họ như vậy.

Tuyết nhi chỉ Liễu Thiến gằn giọng nói:

- Liễu Thiến, ngươi cũng là nữ nhân, lời này là thật hay sao?!

Liễu Thiến cũng có vẻ xấu hổ khó lòng mở miệng, thế nhưng thấy ánh mắt Trầm Phong Hoa liếc qua, hôm nay đã đến thời khắc quan trọng nhất cạnh tranh chức sơn chủ, cần Trầm Phong Hoa ra sức, tức thì nhắm mắt nhàn nhạt đáp:

- Hai người các ngươi cũng không phải là bạn lữ song tu của người nào, vốn chính là thị nữ bồi nam nhân ngủ, bồi tiếp người nào ngủ cũng là ngủ!

Vừa nói ra lời này, Trầm Phong Hoa bật cười ha hả, vỗ tay khen:

- Liễu Hành Tẩu nói rất hay!

Ba người Chu Hoàn phụng bồi cười khan hai tiếng, Liễu Thiến lộ vẻ lúng túng. Là một nữ nhân nói ra lời như vậy cũng không phải chuyện đẹp đẽ gì.

Diêm Tu thốt nhiên giận dữ, chỉ ba người giận quát lớn:

- Hèn hạ vô sỉ, tiện nhân Liễu Thiến ngươi tất gặp báo ứng, ta cũng muốn xem thử sau khi sơn chủ trở về ba người các ngươi sẽ ăn nói thế nào!

Liễu Thiến bị mắng thẹn quá hóa giận, cười lạnh nói:

- Chẳng lẽ các ngươi cho là Miêu Nghị còn có thể sống được trở về?

- Sơn chủ nhất định trở về!

Thiên nhi ánh mắt kiên định nói.

Bọn Chu Hoàn cười khinh thường một tiếng, Trầm Phong Hoa vui vẻ nói:

- Không cần thiết sính miệng lưỡi với hai nữ nhân này, tạm thời cho bọn họ mộng đẹp thêm vài ngày nữa. Nữ nhân họ Tô kia đâu rồi, ả phục vụ cũng dụng tâm chuyên cần, tối nay để ả tiếp tục phục vụ bản Chấp Sự là được.

Nói xong bật cười ha hả đi.

Y ngang nhiên vào chỗ ở là phủ sơn chủ, mỗi lần tới đây không tới ở biệt viện khách nhân mà ở nơi này, cũng là để tiện cho Thiên nhi và Tuyết nhi thức thời chủ động. Thế nhưng hai nàng không theo, mỗi lần y tới đây cưu chiếm ổ thước, hai nàng lại sang biệt viện ở.

Bữa tiệc giải tán không vui, Diêm Tu, Thiên nhi, Tuyết nhi, Hồng Tụ, Hồng Phất cắn răng rời phủ sơn chủ, lúc ra cửa gặp phải Tô Ngọc Hoàn.

Vị đệ tử Lam Ngọc môn gặp tai kiếp may mắn còn sống sót này nhờ Miêu Nghị chứa chấp, cũng không cách nào chạy khỏi tranh đấu quyền lực. Đệ tử Lam Ngọc môn mạnh ai nấy tự cứu, nàng cũng không ngoại lệ. Thế nhưng tu vi lại thấp, thật sự là không có vốn liếng gì để tranh, chỉ có nhan sắc còn tạm được, vì vậy chủ động đưa mình vào vòng tay Trầm Phong Hoa. Mỗi lần Trầm Phong Hoa tới Trấn Hải sơn nàng đều chủ động hầu hạ, làm hết sức mình.

Thấy ánh mắt đám người Diêm Tu nhìn mình với vẻ châm chọc, Tô Ngọc Hoàn mới vừa trang điểm thay y phục hơi có vẻ lúng túng, vội vàng cúi đầu bước nhanh vào phủ sơn chủ.

- Không biết xấu hổ, uổng cho trước đây sơn chủ có lòng tốt thu nhận ả!

Tuyết nhi hừ một tiếng.

Cả bọn bước nhanh đi về phía trước, Diêm Tu thấp giọng nhắc nhở:

- Mọi việc cẩn thận, chớ quên Diêm Tu nhắc nhở.

Hai nàng cắn môi gật đầu, trong mắt thoáng qua cảm giác vô lực, tình thế hôm nay như vậy bọn họ cũng không có cách nào xoay chuyển, không thể không chuẩn bị cho việc Miêu Nghị không thể trở về.

Kế hoạch của Diêm Tu là một khi Miêu Nghị không về được, hai nàng phải lập tức mang theo Hồng Tụ, Hồng Phất đi tìm Yêu Nhược Tiên rời đi. Nếu bị bọn Chu Hoàn giữ lại mà Yêu Nhược Tiên bên kia lại không nhận được tin tức, vậy thì nguy hiểm. Hai nàng một mực không nói cho Yêu Nhược Tiên biết thay đổi bên trong Trấn Hải sơn, sợ Yêu Nhược Tiên làm lớn chuyện tới mức không thể nào thu thập được.

Mà đến lúc đó Diêm Tu sẽ thừa dịp bọn Chu Hoàn chưa phản ứng kịp nhanh chóng thoát đi Trấn Hải sơn, chạy tới Thiếu Thái sơn đi tìm Tần Vi Vi, đây là đường lui trước đây Miêu Nghị để lại cho lão. Lão có tiên tịch trong người, không mời Tần Vi Vi giúp một tay giải trừ tiên tịch sẽ không cách nào chạy trốn.

Về phần tiếp tục lưu lại ở quan phương lão cũng không trông cậy có thể kiếm được tiền đồ gì cao xa. Dù sao năng lực lão có hạn, Tần Vi Vi có thể nể mặt Miêu Nghị chiếu cố lão nhất thời, không thể chiếu cố một đời. Nếu như Miêu Nghị không về được, giao tình giữa Tần Vi Vi cùng Miêu Nghị sớm muộn sẽ dần dần nhạt đi, ba đại phái có thế lớn ở hai phủ, để tránh hậu hoạn không bằng theo Yêu Nhược Tiên cùng nhau rời đi.

Càng đến thời khắc tối hậu, áp lực càng lớn, đối mặt thế cục hôm nay, trong lòng Diêm Tu cảm thấy hết sức bất đắc dĩ, hiện tại coi như là lĩnh hội sâu sắc được giữa cả bọn và Miêu Nghị chênh lệch tới mức nào. Miêu Nghị đi đến chỗ nào cũng có thể đứng vững chân, còn bọn họ cho dù là có Miêu Nghị lót đường sẵn cho cũng không cách nào ổn định thế cục, bất kể là so sức mạnh hay mưu lược, bọn họ vẫn kém Miêu Nghị không ít.

Nhớ lại lúc trước Miêu Nghị mới tới Đông Lai động giải quyết Lam Ngọc môn, sau đến Trấn Hải sơn không phí nhiều sức dễ dàng áp chế thế lực ba đại phái, khống chế đệ tử ba đại phái dễ dàng trong tay. Những chuyện này khiến cho lão không khỏi không cảm khái, vì sao giữa người và người lại khác biệt lớn như vậy.

Năm người đi tới biệt viện, bốn nữ nhân đi ra hậu viện, Diêm Tu canh giữ ở tiền viện để ngừa vạn nhất. Hôm nay nhân mã của Trấn Hải sơn đã không chịu bọn họ khống chế, cả bọn thật sự không dám tin tưởng những người khác, chỉ có thể đề phòng cẩn thận nhiều hơn.

Diêm Tu mới vừa ẩn thân trên một cây đại thụ ở tiền viện, đột nhiên nghe hậu viện truyền tới tiếng kêu, giật mình kinh hãi, lấy đôi phủ ra cầm trên tay, từ trên cây bay vụt ra, bay qua nóc nhà rơi vào hậu viện. Chỉ thấy bốn nàng đang hưng phấn ôm nhau, không thấy ai tới xâm phạm, không khỏi kỳ quái hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Thiên nhi chỉ chỉ một con linh thứu dưới mái hiên, bước nhanh đi tới đưa vào tay lão một miếng ngọc điệp, hưng phấn tới nỗi mặt đỏ bừng:

- Tin từ đô thành truyền tới, Đại nhân sắp trở về rồi, Đại nhân từ Tinh Tú Hải trở về!

Tuyết nhi cũng gật đầu liên tục, hai mắt sáng lên nói:

- Cũng biết chỉ là Tinh Tú Hải không làm khó được Đại nhân, cũng biết Đại nhân nhất định sẽ trở lại!

Diêm Tu vội vàng nhận ngọc điệp vào tay tra xét, hiện tại lão cũng biết ngay từ lúc ở đô thành Thìn lộ Miêu Nghị đã an bài tai mắt. Thiên nhi cùng Tuyết nhi vẫn liên lạc với Lâm Bình Bình thường xuyên ở đô thành, nhờ nàng hỏi thăm tin tức Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, dù sao có một số tin tức ở đô thành mới có thể nghe ngóng sớm được.

Tin tức trong ngọc điệp chính là Lâm Bình Bình ở đô thành gởi tới, Lâm Bình Bình thông qua thương hội Tiên Quốc La Bình thăm dò danh sách nhân mã Thìn lộ tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội trở về, trong danh sách rõ ràng có tên Miêu Nghị, hơn nữa còn là đứng hạng mười Tinh Tú Hải Kham Loạn hội lần này.

---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.