Miêu Nghị phục hồi tinh thần lại, tựa hồ hiện tại mới phát hiện Yến Bắc Hồng vẫn một mực đi theo mình, kinh ngạc hỏi:
- Yến Đại ca, từ nãy giờ huynh vẫn đi theo đệ ư?
Yến Bắc Hồng lắc đầu nói:
- Ta thấy đệ thất hồn lạc phách, sợ đệ không cẩn thận đi lầm chỗ, cho nên theo nhắc nhở đệ.
Miêu Nghị cười khẽ nói:
- Huynh nói quá lời, đệ cũng không phải là đứa trẻ lên ba tuổi, làm sao có thể đi lầm chỗ.
Yến Bắc Hồng đứng dậy đi tới bên cạnh hắn, giơ tay vỗ vào đầu vai hắn, than thở:
- Nếu trong lòng không bỏ được, nếu người ta đã tìm được đệ, vì sao không nhận nhau?
- Xác nhận bọn họ sống tốt hơn đệ là đủ rồi, đệ cũng không giúp được bọn họ chuyện gì, không cần thiết gây phiền phức thêm cho bọn họ.
Miêu Nghị khẽ thở dài.
Của hồi môn! Hồng Trần Tiên Tử đứng ở trên đình phất phơ như tiên ngọc chưởng lộn một cái, một chiếc vòng tay trữ vật rơi vào trong tay, chợt hiểu ra mọi chuyện.
- Lão đệ, ta cảm thấy ngươi suy nghĩ quá nhiều...
Dường như Miêu Nghị không muốn nhiều lời nữa, thấy Yến Bắc Hồng còn muốn khuyên mình, cướp lời nói:
- Yến Đại ca, đệ muốn một mình yên tĩnh một chút.
Yến Bắc Hồng không biết nói gì, cuối cùng vỗ vỗ vai hắn, biết hắn tâm tư khó định, đúng là cần yên tĩnh một chút nên không nói thêm gì nữa, xoay người rời đi.
Sau khi Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413683/chuong-433-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.