- Ta nói nhăng nói càn gì chứ?
Đường Quân hừ lạnh nói:
- Hắn và nàng không thù không oán, chỉ là một chuyện nho nhỏ mà thôi, vì sao nàng lại muốn đưa hắn vào chỗ chết?
Cơ Mỹ Mi phản bác kịch liệt:
- Ta nói là sự thật, nếu không bị phát hiện, hắn chắc chắn mang vòng định vị kia đi. Đường Quân, Tây Tú Tinh cung còn chưa tới phiên ngươi càn rỡ!
- Cơ tiền bối, ta có thể làm chứng, một món trọng bảo Bạch Tử Lương bị hủy trong tay của Yến Bắc Hồng, nếu không Bạch Tử Lương không tới nỗi thua thảm như vậy.
Vân Phi Dương bên trận doanh Ma Quốc đột nhiên giơ giơ tay, lên tiếng dường như yếu ớt.
Mọi người kinh ngạc nhìn sang, nghĩ thầm không biết tiểu tử này muốn làm gì. Y nói lời này không thể nghi ngờ là chứng minh Cơ Mỹ Mi đang đả kích trả thù, quả thật là đang nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng.
Bạch Tử Lương trợn mắt nhìn chăm chú về phía Vân Phi Dương, Vân Phi Dương ngược lại nhìn y cười hắc hắc, dường như đang nói ta không sợ ngươi.
Cơ Mỹ Mi quay đầu lại gằn giọng nói:
- Vân Quảng, coi chừng cái miệng thối của con trai ngươi!
Vân Quảng lướt nhìn thân hình kiều diễm của nàng mấy lượt, vô cùng nể mặt giơ tay lên vỗ đầu con mình đánh bốp, khiến cho Vân Phi Dương choáng váng đầu óc, suýt chút nữa ngã lăn ra, gằn giọng nói:
- Nhãi con chết tiệt này, không biết lớn nhỏ, chỗ người lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413675/chuong-430-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.