Sắc mặt Nguyệt Dao lạnh lùng, muốn xé nát miệng Vân Phi Dương. Bất quá nàng xoay chuyển ý nghĩ, cô nam quả nữ lén lén lút lút trao đổi thật sự dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm, nói không chừng thật sự sẽ truyền ra tai tiếng ảnh hưởng tới danh dự.
Lập tức nàng đi tới trước mặt Miêu Nghị, mặt đối mặt nhìn chằm chằm Miêu Nghị hỏi thẳng:
- Yến Bắc Hồng, ngươi có còn là tu sĩ Tiên Quốc ta không?
Yến Bắc Hồng bên cạnh không biết nói gì, Yến Bắc Hồng chân chính ở chỗ này, Miêu lão đệ, ngươi đã làm cho ta nổi danh rồi…
Có thể thấy được rõ ràng dung nhan tuyệt thế của Nguyệt Dao trước mắt, hết sức động lòng người, ngay cả trên thân thể Nguyệt Dao tản mát ra mùi thơm như lan cũng có thể ngửi được, Miêu Nghị cố gắng khống chế lại tâm trạng, gật đầu đáp:
- Còn!
Nguyệt Dao lại hỏi:
- Vậy vì sao ngươi không ở đây trận doanh Tiên Quốc ta, ngược lại ra sức ở trận doanh Ma Quốc, chẳng lẽ là Tiên Quốc ta không thể dung ngươi?
Rõ ràng là đang thọc gậy bánh xe, giỏi thật! Vân Phi Dương nóng nảy, nhất thời vung tay lên nói:
- Tiễn khách! Nguyệt Dao, đám đại nam nhân chúng ta buồn ngủ, sẽ không giữ một nữ nhân như nàng làm hư danh tiếng, đi đi thôi, không tiễn.
Miêu Nghị giơ tay lên ngăn Vân Phi Dương lại, nói với Nguyệt Dao:
- Cũng không phải như Lục gia nói, Dương thiếu được cố nhân Yến mỗ nhờ cậy, vì bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413637/chuong-419-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.